Suốt 30 năm chung sống cùng nhau, anh hứa “lần này là lần cuối” không biết bao nhiêu bận và số lần chị trả nợ cho anh nhiều không đếm xuể.
Hôm qua chị gái gọi điện cho tôi. Chị bảo: “Anh chị ra tòa rồi dì ạ”. Vậy là chị tôi đã kết thúc cuộc hôn nhân hơn 30 năm.
Trước đây, lần nào gọi cho tôi chị cũng khóc, nhưng lần này chị không còn khóc nữa. Chị bảo, 53 tuổi, đã có cháu ngoại, vậy mà còn phải đưa nhau ra tòa ly hôn, nhưng chị không còn tiếc nuối nữa, vì lẽ ra chị phải buông tay sớm hơn.
Chị kể rằng, trước khi ly hôn, dù chồng chị van xin chị tha thứ cho anh lần nữa, nhưng chị bảo, đã chịu đựng đủ rồi, chị phải dứt khoát chấm dứt với anh để còn sống cuộc sống của mình.
Lấy chồng năm 22 tuổi, sau ngày cưới là bắt đầu “hành trình” chị nai lưng làm lụng để trả nợ cho chồng, đến nay đã hơn 30 năm (Ảnh minh họa) |
Năm 22 tuổi, chị tôi lấy chồng. Chồng chị không chỉ nghiện rượu, say sưa tối ngày mà còn là một tay bài bạc, anh hết đánh bạc lại chơi số đề. Đã vậy, anh còn có thói trăng hoa. 30 năm làm vợ anh, chị đã rơi không biết bao nhiêu là nước mắt. Chị dọa ly hôn, dọa tự tử, dọa bỏ nhà đi… tất cả đều không khiến chồng thay đổi.
Mỗi lần ăn chơi, gây nợ cờ bạc anh lại về nhà van xin chị trả nợ cho anh, nếu không thì “bọn xã hội đen chúng nó không để anh yên mất”. Vậy là chị lại thương chồng, vay mượn khắp nơi, vay bên nội bên ngoại để trả nợ cho anh. Anh hứa “chỉ lần này nữa thôi”, thế nhưng suốt 30 năm chung sống, anh hứa không biết bao nhiêu lần và số lần chị trả nợ cho anh nhiều không đếm xuể.
Khi máu đỏ đen nổi lên, anh mượn tiền tất cả những ai quen biết, tất cả bà con họ hàng. Anh sẵn sàng bịa chuyện con ốm, vợ bị tai nạn cần tiền gấp để mượn tiền. Và chị gái tôi lại còng lưng trả nợ cho chồng.
Khi không còn có thể vay mượn được ai, chị lại bán nhà trả nợ. Căn nhà ba mẹ tôi cho lúc hai vợ chồng cưới nhau, chị cũng phải đành đoạn bán để cứu chồng sau khi anh quỳ xuống van xin vợ. Từ nhà mặt tiền, dọn vào hẻm, từ nhà to đổi thành nhà nhỏ, từ nhà nhỏ, cuối cùng không còn nhà.
Chị buôn bán ngoài chợ, một tay gồng gánh lo gia đình, nuôi 3 đứa con. Chồng chị cũng đi làm, nhưng kiếm được đồng nào anh lại nướng vào chiếu bạc đồng đó. Nếu chị can ngăn, khuyên bảo chồng, anh lập tức thượng cẳng chân hạ cẳng tay, nói chuyện bằng nắm đấm. Đã biết bao lần chị phải ôm đứa con nhỏ và dắt 2 đứa lớn trốn về nhà ba mẹ lúc nửa đêm. Những lần như thế, tưởng rằng chị sẽ ly hôn, nhưng sau vài hôm, chồng đến năn nỉ, nói cho anh thêm một cơ hội, anh lại hứa, chị lại xiêu lòng, đem con về.
Cho đến khi không có nhà ở, phải mượn tạm đất của người ta để cất căn nhà nho nhỏ có chỗ chui ra chui vào, chồng chị cũng chẳng vì thế mà ân hận, tu chí làm ăn.
Chị gái quyết tâm ly hôn để sống những ngày còn lại vui vẻ bên con cháu (Ảnh minh họa) |
Dăm bữa nửa tháng anh lại bỏ nhà đi, ở với người phụ nữ khác, anh chỉ về nhà khi cạn túi và khi bị chủ nợ đòi tiền.
Năm ngoái anh trúng đề. Đó là chị tôi nghe người khác kể lại, chứ anh thì giấu biệt. Nghe đâu anh trúng số tiền lớn. Vậy nhưng anh không hề đưa cho chị được một đồng, cũng chẳng mua được gì cho các con. Anh lại dùng tiền nướng vào chiếu bạc mới, và lo cho tổ ấm mới.
Sau khi tiêu hết tiền, anh quay về, nói rằng đã ân hận, mong chị tôi cho anh một cơ hội, anh bảo rằng anh lớn tuổi rồi, bây giờ chỉ mong một cuộc sống bình yên.
Anh về hôm trước thì hôm sau chủ nợ đến. Chị tôi nói sẽ vay mượn trả nợ cho anh một lần này nữa, với điều kiện cùng ra toà làm thủ tục đường ai nấy đi. Chị đã quá mệt mỏi suốt 30 năm. Bây giờ, chị đã đủ can đảm để bước ra hỏi cuộc hôn nhân tăm tối để sống những ngày bình an còn lại bên con cháu. Dẫu muộn còn hơn không.
Minh Ngọc
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/30-nam-cong-lung-tra-no-cho-chong-a1462048.html” name=””]