Bản thân bạn không cảm thấy hạnh phúc thì làm sao bạn có thể mang lại hạnh phúc cho người khác?
![]() |
Hình ảnh minh họa – Shutterstock |
Tôi nhẹ nhàng ngồi xuống chiếc ghế trống và nhìn xung quanh. Một số sản phụ đang chờ kết quả. Trên tay họ cầm cuốn sổ theo dõi thai kỳ dày cộp với đầy những hình ảnh, những chỉ định về hành trình mang con về với mình và đưa con vào đời.
Chợt tôi có cảm giác như mình của nhiều năm về trước, với cái bụng tròn sau chiếc váy hồng hệt như người mẹ trẻ ngồi bên cạnh. Tôi như thấy được cô ấy trong cách cô ấy nhẹ nhàng tựa lưng vào ghế và cố gắng bắt lấy từng hơi thở mệt mỏi. Tôi thấy mình ngồi trên gối vào ban đêm cố gắng gọi lại giấc ngủ. Sau đó là những tấm phim siêu âm được dán cẩn thận vào cuốn nhật ký viết cho bé suốt 9 tháng và nhiều năm sau đó.
Hạnh phúc làm mẹ! Chỉ có một đứa con chào đời, người phụ nữ mãi mãi sở hữu sức mạnh của một chiến binh bất khả chiến bại. Tất nhiên, cái giá để trở thành một chiến binh không hề nhỏ. Có chiến binh nào tránh được vết thương? Không phải vết thương nào cũng chỉ là một cơn đau thoáng qua hay một dấu vết mờ nhạt rồi biến mất trên da thịt.
Gần đây, khi hết giờ dạy, tôi và các đồng nghiệp thường lấy cớ ngồi nghỉ một lúc để hàn huyên ba điều, bốn điều với nhau. Trong những câu chuyện bạn bè kể, tôi cứ nghĩ đến những cô gái trẻ, những học trò cũ của chúng tôi. Nhiều em không muốn lấy chồng, không muốn sinh con. Yêu nhau 8-9 năm nhưng khi được hỏi về chuyện kết hôn, sinh con, các cô gái trả lời: “Em chưa sẵn sàng”.
Tôi không biết tại sao tôi cảm thấy hạnh phúc. Có cảm giác nhiều cô gái trẻ hiện nay dần cảm nhận được trách nhiệm và sự hiểu biết khi quyết định sinh con. Để ra chiến trường, các chiến binh phải rèn luyện, có vũ khí trong tay và tinh thần sẵn sàng đối mặt với nguy hiểm.
Trước khi sinh con, người mẹ phải có sự trưởng thành về tình cảm, khả năng tài chính và hiểu biết nhất định về hành trình nuôi con. Nếu bạn nghĩ rằng, dù thế nào đi nữa, nước đi đến đâu, thuyền cũng đi theo đó, làm sao tránh khỏi những vết thương sâu, đôi khi đau đớn tột cùng suốt đời? Bản thân bạn không cảm thấy hạnh phúc thì làm sao bạn có thể mang lại hạnh phúc cho người khác?
Không biết bao nhiêu năm đã trôi qua nhưng những dòng tin nhắn, những câu nói quen thuộc, những giọt nước mắt và cái cúi đầu của học trò cũ vẫn khiến tôi nhớ mãi như một nỗi ám ảnh: “Mẹ tao ghét tao”, “Mẹ mày” nói mày là tao lầm rồi. “,” Bạn là nỗi xấu hổ và tai họa của cô ấy “…
Tôi vẫn nhớ cảm giác lúc đó, nước mắt chỉ chực trào ra vì thương mẹ, thương con. Liệu trên đời này có tình yêu lớn lao, là điểm tựa, có khả năng chữa lành vĩnh viễn trái tim con người bằng tình mẫu tử? Khi không có nơi nào để trốn, bạn vẫn còn mẹ! Vậy còn bất hạnh nào lớn hơn cho con người nếu vì một lý do nào đó mà tình yêu đó biến thành nỗi đau?
Những đứa trẻ vô tội. Bạn được đưa vào thế giới này bởi chúng tôi. Nếu bạn mang theo con của bạn, hãy chuẩn bị sẵn sàng. Học sinh của tôi mấy ngày nay cứ nói: “Thầy có biết vụ em 11 tuổi sinh em bé không?”. “Xì, tội nghiệp chị quá!”. Tôi rất vui khi biết rằng các bạn học sinh 17, 18 tuổi thường cho rằng mình cẩu thả, mải ăn chơi nhưng suy nghĩ chín chắn. Không có lời nào phán xét.
Người mẹ trẻ ngồi cạnh quay sang nhìn tôi. Tôi có thể nhìn thấy hai quầng thâm sâu dưới mắt mình. Ánh mắt từ những đêm dài mất ngủ, những cơn ốm nghén, những lo toan… tôi cảm thấy như không biết nói sao cho thỏa nỗi niềm yêu thương, đồng cảm với những người phụ nữ đã, đang và sẽ làm mẹ trên đời.
“Thầy và con đỡ hơn rồi thầy ạ. Tôi biết tôi không thể dùng tổn thương để chống lại tổn thương. Mọi người đều đau, phải không? Thỉnh thoảng tôi vẫn cảm thấy buồn cho bạn, nhưng tôi đã học được cách dịu dàng và kiên nhẫn với bạn. Tôi nghĩ mẹ sẽ hiểu. Rồi anh sẽ nhẹ nhàng với em vì anh luôn yêu em mà phải không?” – Điện thoại tôi rung lên vì tin nhắn của học trò cũ. Một ngày đẹp trời.
triệu bản vẽ
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/me-luon-thuong-con-a1494115.html” name=””]