Em gái tôi năm nay là nữ sinh lớp 3. Tôi có một vết bớt trên má và tôi luôn ước mình xinh đẹp hơn.
Chị tôi có vết bớt trên má mà ngay cả phấn trang điểm cũng không che được (ảnh tác giả cung cấp) |
Khi anh trai tôi chào đời, vết bớt xuất hiện trên nửa má của anh ấy. Hồi nhỏ tôi nghe người ta nói vì lúc nhỏ nên có dấu vết, lớn lên sẽ mất đi. Nhưng khi tôi lớn lên, vết bớt đó vẫn còn, thậm chí còn đậm hơn. Từ lúc biết đến cái đẹp, tôi đã nói mình luôn bị bạn bè xa lánh.
Nghe cô ấy nói với bạn bè rằng cô ấy xấu xí, tôi cảm thấy rất tiếc. Những ngày đi học, em thường chơi một mình hoặc ngồi một góc đọc sách. Thỉnh thoảng giáo viên gửi ảnh cho nhóm phụ huynh, tôi luôn thấy trẻ đeo khẩu trang và cúi đầu. Tôi hỏi thì cô ấy chỉ trả lời: “Vì em xấu”.
Đứa trẻ đó lớn lên trong sự tự giác và trầm lặng. Đôi khi tôi nghĩ cô ấy trưởng thành hơn so với tuổi của mình. Những ngày ở nhà có tiệc, hay chuẩn bị đi xa, tôi thường đứng trước gương và hỏi: “Chị ơi, người ta sợ vết bớt của em phải không?”.
Lúc đó tôi yêu cô ấy rất nhiều. Ước gì tôi có đủ điều kiện để cho cháu đi thẩm mỹ và xóa hết những vết bớt đó để cháu bớt tự ti hơn. Mỗi lần nghe em chỉ trích mình trước gương “Sao em xấu thế?”, “Cái bớt to này nhìn ghê quá”… Tôi chỉ biết an ủi em bằng những cái ôm và đáp: “Em không xấu đâu, II. đừng nghĩ mình xấu xí chút nào.”
Nghe vậy, cô bé cười khúc khích. Ước muốn mỗi năm tôi chắp tay cầu nguyện trước khi cắt bánh sinh nhật là để những vết bớt biến mất khỏi mặt tôi.
Mỗi đêm khi tôi nằm ngủ, cô ấy thì thầm vào tai tôi về những điều cô ấy gặp phải ở trường. Tôi kể về một bạn nam trêu tôi là “ác quỷ nửa mặt”. Một người bạn lấy sách của tôi ra để vẽ graffiti và tỏ ra tinh nghịch vì không thích tôi ngồi cùng bàn. Cô ấy nói với tôi trong tiếng nức nở và cô ấy hy vọng tôi có thể giúp cô ấy chuyển lớp. Gần đây vì xa nhà lâu ngày nên tôi phải chịu đựng một mình, sợ đến trường.
Tôi đã gặp và giải thích trực tiếp với cô giáo rằng độ tuổi của con tôi thường nhạy cảm với những lời khen và chê. Em mong thầy cô và các bạn giúp đỡ em thêm chút nữa. Tôi mua kẹo đến lớp, giới thiệu em là bạn mới để em làm quen lại với bạn bè, đồng thời tôi cũng nhờ các bạn nam, nữ giúp tôi chăm sóc em.
Sau một thời gian, thấy biện pháp của tôi có hiệu quả, cháu bắt đầu thích đi học. Tôi rất vui vì được bạn bè chấp nhận chơi cùng. Tôi không còn sợ những vết bớt trên mặt nữa. Nhờ những lời khen của thầy cô, bạn bè và gia đình, em đã tự tin tham gia biểu diễn văn nghệ ở trường, mỗi lần ra ngoài em thấy vui hơn và sự thay đổi rõ ràng nhất em thấy đối với em đó là khi em nói: “Cái bớt không còn đáng sợ nữa, vì tôi thấy bạn bè nói rằng tôi đặc biệt và đó là lý do tại sao tôi có được điều đó!”.
Bao Quyen (Thanh Hoa )
Mời các bạn viết và gửi những bức ảnh quý giá của mình tham dự cuộc thi Ảnh Đời Sống do Báo Phụ Nữ Thành Phố Hồ Chí Minh tổ chức. Các bài dự thi xin vui lòng gửi về: – Tòa soạn Báo Phụ nữ Thành phố Hồ Chí Minh, 311 Điện Biên Phủ, Quận 3, Thành phố Hồ Chí Minh. Bên ngoài phong bì ghi rõ: “Ảnh trong cuộc thi dự thi”. – Hoặc email: nhungbucanhtrongdoi@baophunu.org.vn. Tiêu đề ghi rõ: “Những bức ảnh trong cuộc thi dự thi”. Cơ cấu giải thưởng: – 1 Giải Nhất: 1 máy ảnh Canon Eos R100 trị giá 22.000.000 + 10.000.000 VNĐ tiền mặt. – 1 Giải Nhì: 1 máy ảnh Canon PowerShot V10 trị giá 16.000.000 + 5.000.000 VNĐ tiền mặt. – 2 Giải Ba: Mỗi giải trị giá 3.000.000 đồng tiền mặt. – 3 giải Khuyến khích: Mỗi giải trị giá 2.000.000 đồng tiền mặt. – 6 giải phụ cho tác phẩm được bình chọn nhiều nhất ( dựa trên lượt like và share trên trang Báo Phụ nữ TP.HCM và trên website Báo Phụ nữ TP.HCM mỗi tháng). Mỗi giải là 1 máy in Canon G1010 trị giá 3.500.000đ. Vui lòng xem thể lệ cuộc thi tại đây |
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/bai-du-thi-nhung-buc-anh-trong-doi-vet-cham-tren-ma-em-toi -a1508790.html” name=””]