Đó là một chiếc máy cát-xét cũ kỹ, lớn hơn cả số tuổi của các anh chị tôi cộng lại. Nhờ nó, tôi có thể quay lại những ký ức tuổi thơ của mình.
Bố tôi tính hoài cổ, dù món đồ đó cũ đến mức không dùng được nữa, ông vẫn giữ mãi. Một lần, mẹ tôi muốn dọn dẹp hoặc bán ve chai, và bố tôi biết rằng đây là món đồ yêu thích của tôi khi tôi còn nhỏ. Đó là một chiếc máy cát-xét cũ kỹ, lớn hơn cả số tuổi của các anh chị tôi cộng lại.
Vào đầu những năm 1990, khi các phương tiện giải trí còn thiếu thốn, chiếc máy cassette Sony này đã mang lại cho anh chị em chúng tôi rất nhiều niềm vui và nhiều kỷ niệm. Máy như một chiếc hộp thần kỳ, chỉ cần chỉnh anten là bắt được sóng FM địa phương, sóng AM của đài VOV và cả sóng của một số đài địa phương lân cận.
Âm thanh loa phát ra từ máy đôi khi bị nhiễu âm, rất đặc trưng và không thể nhầm lẫn với các phương tiện nghe nhìn hiện đại ngày nay.
Tác giả vẫn giữ chiếc máy “kế thừa” từ người cha |
Hàng ngày, âm thanh đánh thức mọi người trong nhà phát ra từ chiếc máy cassette. Đúng 6 giờ, bố bật đài nghe bản tin buổi sáng, rồi hộp quà âm nhạc, bản tin buổi trưa, những tình khúc vượt thời gian và bản tin buổi tối…
Bố thích nghe giọng bình luận viên Đình Khải trong các trận bóng với đội Khánh Hòa; Tôi rất thích nghe cô Kim Loan với giọng nói rất ấm áp; nhưng chúng tôi chỉ thích nghe giọng hát truyền cảm của Khánh Ngân khi đọc tên bài hát theo yêu cầu.
Chỉ cần vặn to âm lượng, mọi người trong nhà đều có thể nghe thấy. Khi tập thể dục, khi dọn dẹp nhà cửa và ngay cả khi nấu ăn, tôi có thể nghe thấy rất rõ ràng. Dần dà, anh em cũng quen và dần thích những tin tức, câu chuyện phát thanh, phóng sự được phát trong các chương trình trên đài FM.
Khi tôi học cấp 2, bố tôi mua cho một chiếc tivi màu, thế là tôi chính thức được “thừa hưởng” khoản thừa kế này. Đối với thế hệ 8X, 9X muốn nghe những bản nhạc hay chỉ cần bật đài lên và nghe. Đôi khi, những lá thư yêu cầu phát nhạc của tôi trên FM khiến tôi vô cùng hạnh phúc, nhất là khi phát thanh viên gọi tên tôi và đọc cả bức thư tôi viết.
Ngay lúc đó, tôi ngay lập tức nhấn đồng thời nút “Rec” và “Play” để ghi lại. Rồi theo thời gian, tôi cũng tạo cho mình một khối “tài sản” là những chiếc băng cassette chứa toàn những bài hát hay của thời bấy giờ. Thỉnh thoảng, một vài bạn trong lớp đến nhà mượn băng đĩa về nghe và chép lại lời bài hát.
Những “người bạn” cũ ấy vẫn hiện diện bên tôi mỗi ngày. Chỉ khác là tôi lấy cớ đã lớn, bận học, bận việc mà gạt “bạn cũ” sang một bên để chạy theo tai nghe bluetooth, app nghe nhạc trực tuyến thời thượng.
Nếu có cơ hội, tôi sẽ viết thư yêu cầu âm nhạc cho chương trình trên FM; thu âm những bài hát hay; Phát lại tất cả các băng cát-xét cũ đã ghi và thậm chí ngồi xuống và viết ra những bài hát yêu thích của bạn bằng máy cát-xét cũ của bố.
Nhờ thứ “tài sản” vô giá đó mà tôi được trở về với những ký ức tuổi thơ mà tôi tưởng chừng đã lãng quên từ lâu.
Đức Bảo
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/chiec-may-cat-set-cu-cua-ba-a1496916.html” name=””]