Chia rẽ về kinh tế, chồng bảo “anh kiếm tiền giỏi lắm”, biết kiếm đâu ra người bao bọc khiến Thu phải lo tài chính cho cả gia đình.
Chồng lười khiến Thu mệt mỏi |
Hà Thu là một cô gái xinh đẹp của miền Trung. Cô vào TP.HCM sau khi cầm tấm bằng đại học, mang theo nhiều hoài bão, trong đó có tiêu chí lấy chồng, có nhà.
Sau 2 năm Thu gặp Minh, anh hơn cô 8 tuổi. Minh là con trai duy nhất trong gia đình, hai chị gái của Minh đều đang sinh sống ở nước ngoài. Tìm được người phù hợp với tiêu chí “có nhà lầu, trai thành phố” nên dù chưa thực sự yêu nhưng Thu đã giục Minh làm đám cưới. Họ về sống chung chỉ sau 4 tháng tìm hiểu.
Sau đó, bố mẹ chồng cho vợ chồng Thu căn nhà khang trang ở quận 12 và nói Thu có thể đưa mẹ dưới quê lên ở cùng. Thu rất vui vì được nhà chồng đối xử tốt. Mẹ Thu từ miền Trung vào ở với con gái mới được, tiện thể giúp Thu chăm con. 3 năm, Thu sinh 2 em bé.
Sau khi có con, những tật xấu của chồng Thu dần lộ ra. Minh là người ít nói, hiền lành nhưng rất cục cằn và không có chí tiến thủ. Trong gia đình, nếu không vừa mắt, lời qua tiếng lại một lúc, anh ấy có thể mất kiểm soát cảm xúc và lao vào đánh vợ. Chẳng hạn Thu nhuộm tóc, anh thấy màu khó chịu nên mắng. Thu chỉ cần “đáp lễ” vài câu là Minh có thể thượng cẳng chân, hạ cẳng tay. Nhiều lần Thu giấu nước mắt không cho mẹ con em biết.
Về kinh tế, chồng chị rất ngại đi làm, anh bảo không thích bị quản thúc. Có bằng đại học ngành ăn uống nhưng Minh chỉ thích tụ tập bạn bè nhậu nhẹt, chưa bao giờ đưa tiền cho vợ. Thu tiền xong, anh ta đáp ngay: “Tiền đó anh làm gì?”. Thu luôn tự nhủ phải cố gắng hết sức. Đồng lương của Thu không đủ trang trải cho gia đình nhỏ, mẹ Thu thường xuyên đau ốm, mọi chi phí chỉ một mình Thu lo liệu. Ngoài công việc ở văn phòng, Thu bán thêm các loại hàng hóa để tăng thêm thu nhập.
Bố mẹ chồng không có lương hưu. 2 năm nay, chị em bên Mỹ khó khăn, không có tiền gửi về nên Thu phải “cân bằng hết”. Mỗi tháng Thu phải chi tiêu cho gia đình 5 người và gửi về cho bố mẹ chồng 7 triệu đồng/tháng. Khi cô cuống cuồng nghĩ cách kiếm tiền thì chồng cô chỉ ung dung nằm dài trên sofa chơi game. Gai mắt, Thu đành tìm cách ra khỏi nhà, không nhìn mặt chồng cho bớt chán.
Từ sau dịch COVID-19, công việc bán thời gian của chị Thu ngày càng khó khăn, trong khi chồng chị vẫn không chịu đi làm, chỉ nhận làm thêm phần đưa đón con.
Thu gặp lại bạn học cũ. Người ta cũng từ miền Trung vào thành phố lập nghiệp như Thu. Thay vì chọn một người đàn ông có nhà thành phố, cô lại chọn một người chồng cùng quê. Hai vợ chồng làm ăn với nhau, mua nhà trả góp, đến nay sau 12 năm, họ đã có nhà lầu xe hơi đầy đủ còn Thu vẫn đi làm phụ giúp gia đình. Cô than thở: “Từ khi muốn kiếm một người chồng thành phố để che chở cho mẹ con tôi, giờ tôi phải bao bọc cả gia đình anh ấy”.
Nhiều lần Thu nghĩ đến chuyện ly hôn. Cô cho rằng nếu cứ sống như vậy thì chồng cô sẽ không bao giờ trưởng thành và bản thân cô cũng sẽ không hạnh phúc. Bạn bè thường khuyên Thu “khó quá… bỏ đi” nhưng cô không muốn chia tay, lý do rất đơn giản bởi: “Sinh nhật lần thứ 6, con gái lớn mơ bố mẹ mãi mãi ở bên nhau”, hơn nữa nếu bỏ đi, mẹ con cô sẽ phải đi thuê nhà.
Chuyên gia tâm lý Trịnh Trung Hòa – nguyên giảng viên Đại học Văn hóa Hà Nội cho biết, những cô gái “vỡ mộng” như Thư không hiếm. Nền tảng của hôn nhân không được xây dựng trên tiêu chí tình yêu mà dựa trên vấn đề nhà đất sẽ dễ khiến bạn thất vọng.
Với trường hợp của chị Thu, chuyên gia Trịnh Trung Hòa cầm tờ giấy chia đôi và cùng khách liệt kê lỗi của “đối phương” một cột, cột kia ghi thật thà ưu điểm của mình, rồi bình tĩnh suy xét xem ly hôn có đáng không?
Tuy nhiên, khi Thu đặt bút liệt kê, chồng Thu chỉ có một thuận lợi duy nhất là lo cho con ăn học đến nơi đến chốn. Phần còn lại, anh không ghi bàn.
Ngọc Anh
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/chong-y-co-can-nha-khong-chiu-di-lam-kiem-song-a1496260.html” tên = “”]