Cô ấy chăm lo mọi thứ từ các hoạt động hàng ngày, ăn uống, nghỉ ngơi đến việc đi khám bác sĩ. Cô ấy coi sự tự do trong cuộc sống là một đặc ân và mỗi ngày cô ấy có được sự tự do là một ngày đáng sống.
Sau cuộc trò chuyện, tôi lái xe đưa nhân vật của mình đi một vài con phố ở Sài Gòn đến Bệnh viện Y học cổ truyền Thành phố Hồ Chí Minh (Quận 3). Hôm đó, nhân vật của tôi có một cuộc hẹn vì tuổi đã cao, “cỗ máy” đôi khi cần bảo dưỡng một chút. Đó cũng là một cuộc gặp gỡ mà có lẽ tôi sẽ không bao giờ quên trong sự nghiệp làm báo của mình.
90 tuổi, tràn đầy sức sống
Tôi biết đến cô Minh Đăng Khánh (tên thật là Nguyễn Thu Khê, 90 tuổi) qua một số bức ảnh cô chụp cho một thương hiệu thời trang trong nước. Mới đây nhất, cô xuất hiện trong MV Mộng Dụ của ca sĩ Amee với hơn 10 triệu lượt xem sau 3 tháng phát hành.
Từ cách ăn mặc, phong thái và mái tóc bạc đẹp trai của anh ấy, nhiều người dùng mạng xã hội, bao gồm cả tôi, đều cảm thấy tràn đầy năng lượng tích cực.
Trên thế giới, hình ảnh những người mẫu lớn tuổi “làm mưa làm gió” trên sàn diễn thời trang hay làm người mẫu ảnh, đại diện cho các thương hiệu không phải là hiếm. Tuy nhiên, tại Việt Nam, trào lưu này không phổ biến. Chính vì vậy, khi bà Minh Đăng Khánh diện những thiết kế trong bộ sưu tập mới và chụp ảnh, nhiều người đã dành lời khen ngợi và bày tỏ sự yêu thích trước thần thái biểu cảm của người mẫu đặc biệt này.
Chị Minh Đăng Khánh cho biết, công việc người mẫu của chị hoàn toàn được “song kiếm hợp bích” bởi cô con gái út Trần Đăng Mai Khánh. Chị Khánh có khiếu ăn mặc và thích mặc đồ đôi với mẹ nên thường tìm đến những bộ trang phục của nhiều nhà thiết kế trong nước để mix&match. Sau một vài bức ảnh gia đình chụp chung được đón nhận nồng nhiệt, một ngày nọ, các thương hiệu thời trang mời hai chị em làm người mẫu. Muốn tạo thêm niềm vui và trải nghiệm cho mẹ, chị Khánh đã nhận lời. Từ đó, chị vô tình trở thành “trợ lý bất đắc dĩ” của mẹ.
Khi gặp gỡ phóng viên, cả hai mẹ con đều khiến mọi người bất ngờ vì vẻ ngoài trẻ trung so với tuổi. “Người mẫu” Minh Đăng Khánh đã bước sang tuổi 90 nhưng vẫn có trí nhớ tốt, di chuyển nhanh nhẹn, luôn yêu đời. Trong khi đó, bà Mai Khánh đã ngoài 50 nhưng sở hữu vóc dáng chuẩn, nụ cười rạng rỡ, làn da mà nhiều chị em mong ước.
Tôi hỏi chị Minh Đăng Khanh về cách duy trì sức khỏe thể chất và tinh thần tốt, chị nhắc đến từ “buông bỏ” rất nhiều. Với chị, một khi biết buông bỏ và buông xuôi, cuộc sống sẽ dễ dàng và đáng sống hơn. Ở đây, buông bỏ không có nghĩa là lờ đi hay phó mặc số phận, mà là cho phép bản thân lựa chọn cách ứng xử ít gây tổn thương cảm xúc nhất, thể hiện sự tha thứ và bao dung.
“Thực hành buông bỏ giữa cuộc sống bận rộn thì dễ nói nhưng khó làm. Phải mất nhiều năm tôi mới hiểu và thực hành được. Tôi nhớ có lần khi đang ở đỉnh điểm của cơn giận, tôi muốn hét thật to để giải tỏa cơn giận nhưng lại tự nhủ phải kiềm chế. Tâm trí tôi liên tục nghĩ về việc mình nên làm gì. Tôi chỉ tiếp tục hít thở và bình tĩnh lại. Sau một thời gian, cơn giận biến mất. Sau nhiều lần, nó trở thành thói quen và tôi có thể tự mình vượt qua những điều khó chịu”, cô chia sẻ.
Ở cái tuổi mà không còn nhiều bạn thân, con cái đã trưởng thành, nhu cầu ăn uống, giao lưu không còn như trước, niềm vui của chị Minh Đăng Khanh được tìm thấy trong những mối quan hệ quen biết thường ngày. Chị không còn đặt ra mục tiêu, không tìm kiếm bất cứ điều gì cho bản thân, không để bản thân trở thành gánh nặng. Chị chủ động trong mọi việc từ sinh hoạt hằng ngày, ăn uống, nghỉ ngơi đến đi khám bệnh. Chị coi sự tự do trong cuộc sống là một đặc ân và những ngày được tự do là những ngày đáng sống.
“Tôi đến bệnh viện, bác sĩ ngạc nhiên hỏi người thân tôi đâu. Tôi đưa số điện thoại của con trai tôi nhưng bảo bác sĩ gọi cho tôi khi gặp rắc rối vì con tôi vẫn còn việc phải làm. Tôi vẫn khỏe mạnh và đủ tỉnh táo để xử lý tình huống. Tôi thường xuyên ra vào bệnh viện nên có nhiều bạn bè ở mọi lứa tuổi ở đây. Tôi nói với bác sĩ rằng tôi đã tham gia các cuộc đua chạy bộ, 5km. Nhiều bác sĩ nghe những gì tôi chia sẻ cũng có động lực tập luyện nhiều hơn”, cô tâm sự.
![]() |
Bà Minh Đăng Khánh chụp ảnh cùng các cháu. |
Hãy yêu bản thân mình trước khi yêu cuộc sống, yêu người
Trong suốt cuộc trò chuyện, tiếng cười vẫn tiếp tục vang vọng, xóa nhòa khoảng cách thế hệ. Có lúc, bà Mai Khánh trêu mẹ, thì thầm với phóng viên rằng mẹ bà rất khó tính, ngay cả khi con gái đã lấy chồng và có con, bà vẫn muốn che chở và chăm sóc bà. Chỉ đến gần đây, mẹ bà mới chịu “buông tay” nhiều hơn để thực sự tận hưởng tuổi già.
Sau lời khuyên của con trai, bà Minh Đăng Khanh mỉm cười. Bà cho biết, vì cha mẹ dạy mình rất tốt nên sau này bà áp dụng những lời dạy cũ cho con cái, quên rằng mỗi thời đại đều khác nhau.
Quay ngược thời gian về khoảng 50-60 năm trước, bà Minh Đăng Khánh là vợ của một đạo diễn phim. Bà làm nghề báo, viết chuyên mục liên quan đến phụ nữ cho một số tờ báo. Chồng bà tập trung vào sự nghiệp, bà có công việc riêng, nhưng để ngôi nhà ấm cúng, bà vẫn xắn tay áo vào chăm lo mọi thứ. Bà chăm sóc 4 đứa con từ bữa ăn đến giấc ngủ. Dù bận rộn, nhìn thấy nhà cửa sạch sẽ, các con vui vẻ, khỏe mạnh, chồng an nhàn, bà cũng thấy vui.
Năm 1981, chồng bà qua đời. Lúc đó bà mới ngoài 40 tuổi, trẻ trung xinh đẹp, nhưng vì thương con và muốn làm chỗ dựa vững chắc cho con nên bà đã trải qua những năm tháng một mình. Khi đó, bà dùng tên chồng làm tên mình, như một cách khắc ghi ý nghĩa của một người chồng, người vợ chung thủy.
– “Cuộc đời em có nhiều nước mắt không?” – Tôi hỏi mà không nghĩ rằng khi ngồi ở ghế sau xe, cô ấy sẽ trả lời.
– “Nhiều lắm, nhiều lắm. Đôi khi tôi khóc một mình, đôi khi có người khác chứng kiến. Nhưng ai trong cuộc sống mà không có mất mát và đau khổ?” – cô trả lời.
Hành trình cuộc sống trải qua nhiều cột mốc. Có những điểm đến mà ai cũng phải ghé qua, chỉ có điều có điểm nhanh hơn, có điểm chậm hơn. Chị Minh Đăng Khanh vẫn giữ thái độ bình thản chấp nhận và biết ơn cuộc sống. Chị bù đắp những mất mát bằng những gì mình đạt được, tuyệt đối tránh xa những suy nghĩ bi quan.
![]() |
Cô Mai Khánh và mẹ trong một cuộc đua |
So với trước đây, giờ đây cô thoải mái và vui vẻ hơn. Tuy nhiên, cô vẫn duy trì nhiều thói quen mà cha mẹ đã dạy. Đối với cô, tính tự giác và không cẩu thả cũng giúp cô chủ động hơn. Ví dụ, cô biết mình bị huyết áp cao và thường xuyên cảm thấy chóng mặt, vì vậy cô luôn mang theo máy đo huyết áp và thuốc bên mình mọi lúc mọi nơi.
Trên giường, bà sắp xếp mọi thứ gọn gàng theo thứ tự để khi cần có thể với lấy cốc nước, hộp kim chỉ, khăn tắm… Vì tuổi cao, trí nhớ giảm sút nên bà thường mang theo bút để ghi chép cẩn thận, tránh nhầm lẫn.
“Trước đây, bố mẹ tôi dạy con cái cách đi đứng, cách nói chuyện, cách chào hỏi rất cẩn thận. Đôi khi tôi cảm thấy bố mẹ quá nghiêm khắc, nhưng nhờ có kỷ luật sắt đá của họ, con tôi đã tiếp thu và nhớ rất lâu. Sau này, tôi cũng áp dụng những nguyên tắc đó với con mình, nhưng nếu có điểm nào không phù hợp, tôi sẽ thay đổi. Tôi hy vọng con mình sẽ kiên nhẫn và hiểu được bà lão này”, bà cười.
Theo “tiết lộ” của Mai Khánh, “phiên bản” mẹ cô hiện tại đã rất khác so với trước đây. Cô vui vì mẹ cô chấp nhận gác lại nhiều nỗi lo để con cháu tận hưởng cuộc sống. Mặc dù mỗi người biết cách thể hiện cảm xúc của mình theo cách khác nhau, có thể nỗi lo của mẹ cô đại diện cho tình yêu thương và sự chăm sóc, nhưng theo Mai Khánh, cuộc sống dài mà ngắn, cô mong mẹ hãy trân trọng từng khoảnh khắc của cuộc sống để làm những điều mình thích, để trút bỏ những nỗi lo trong lòng, và lan tỏa sự tích cực. Bởi chỉ khi cô thoải mái và yêu đời, những người xung quanh, đặc biệt là con cháu, mới nhìn nhận và noi theo tấm gương của cô.
Diễm Mi
– Ảnh do nhân vật cung cấp
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/tuoi-nao-ta-cung-yeu-minh-a1537170.html” name=””]