Không có gì là không thể và không có gì là quá muộn. Cảm ơn bố và vì những bức ảnh đầy ý nghĩa của cuộc đời con.
Nhà tôi nằm trên đường Phan Chu Trinh, Hội An, thiên đường ẩm thực. Năm 2000, sau khi tốt nghiệp sư phạm, tôi chọn nghề du lịch. Tôi làm phiên dịch tại nhà thờ cổ họ Trần, sau đó làm hướng dẫn viên du lịch tại văn phòng hướng dẫn du lịch Hội An.
Từng con phố, từng góc phố, mùi rêu, mùi ngói, tiếng quảng cáo về đêm và mùi thơm nồng nàn của rau Trà Quế trong bát Cao Lầu nóng hổi… đều quyến rũ và hấp dẫn đến lạ. Cứ thế, trải qua bao mùa mưa nắng, có lúc mệt mỏi, rơi nước mắt nhưng tình yêu thành phố và nghề nghiệp của tôi đã vượt lên trên tất cả.
Tác giả (áo dài màu vàng) đưa Thái tử Nhật Bản Naruhito tới Chùa Cầu năm 2009 |
Năm 2009, tôi đã dẫn đoàn của Thái tử Nhật Bản Naruhito. Khi đến Chùa Cầu, ông vô cùng ngạc nhiên và thích thú khi biết cây cầu này được người Nhật xây dựng cách đây 400 năm. Anh ấy luôn cầm máy ảnh và chụp rất nhiều ảnh. Tôi thật may mắn khi có những bức ảnh đứng cạnh anh khi làm việc.
Một vị khách nước ngoài khác làm tôi nhớ đến công chúa Thái Lan Maha Chakri Sirindhorn, đến thăm phố cổ vào năm 2014. Cô luôn cầm trên tay một cuốn sổ nhỏ và ghi chép rất cẩn thận. Hầu hết những bức ảnh chuyên nghiệp tôi có và lưu giữ đều do khách hàng chụp và gửi lại cho tôi.
Một buổi chiều nắng nóng, tôi ngất xỉu trên đường khi đang làm việc. Sau khi nhập viện rồi xuất viện, tôi quyết định chia tay công việc mình yêu thích. Buồn quá, tôi nhớ công việc của mình lắm. Nhiều khi nhớ nhung, nhất là khi đi giữa đường nhìn đồng nghiệp, bạn bè hướng dẫn du khách. Biết đâu, 15 năm gắn bó với nghề làm sao tôi không nhớ? Muốn quên thì lại nhớ nhiều hơn…
Phố cổ Hội An trong mùa dịch Covid-19, cửa đóng kín, vắng bóng du khách. Tôi thường về thăm ngôi nhà thuở nhỏ để tâm sự với bố mẹ. Tôi kể với bố mẹ về những chuyến đi cùng khách du lịch. Tôi luôn đọc những lá thư mà khách hàng gửi cho tôi khi họ trở về nhà.
Lòng tôi nghẹn ngào khi nghe bố thì thầm với mẹ: “Con gái hư, sức khỏe yếu nên phải chuyển nghề. Bố biết buồn lắm”. Một ngày nọ, tôi bước vào phòng bố và rơi nước mắt khi thấy bố nhìn hồi lâu tấm ảnh của tôi khi làm nhân viên hướng dẫn.
Tác giả rất xúc động khi nhìn thấy bức ảnh của con và những bức ảnh gia đình quý giá được bố lưu giữ |
Bên cạnh những bức ảnh gia đình quý giá là hình ảnh tôi hướng dẫn du khách. Tôi bật khóc vì cảm động và hạnh phúc. Tôi tưởng không còn ai nhớ đến tôi nữa, vì mọi chuyện đã là quá khứ nhưng tôi sẽ luôn là một hướng dẫn viên du lịch chuyên nghiệp trong lòng bố. Bố tôi trân trọng từng hình ảnh và lưu giữ cho tôi, đồng thời cũng thắp lên ngọn lửa yêu thương, đam mê và đam mê trong con gái.
Cuối năm 2022, tôi quyết định quay trở lại với nghề sau 8 năm “ngồi một chỗ” với công việc quản lý. Tôi đăng ký lớp hướng dẫn viên du lịch tại Đà Nẵng. Nhiều bạn cùng lớp của tôi bằng tuổi con gái tôi. Ở tuổi 46, sau khi được cấp thẻ hướng dẫn viên du lịch quốc tế, tôi tự tin trở thành hướng dẫn viên du lịch suốt tuyến, đưa du khách không chỉ đến Hội An mà khắp miền Trung.
Thành công ngoài mong đợi đối với tôi ngay từ đoàn quốc tế đầu tiên do tôi hướng dẫn.
Không có gì là không thể và không có gì là quá muộn. Cảm ơn bố và vì những bức ảnh đầy ý nghĩa của cuộc đời con. Đó chính là động lực và niềm tin để tôi dũng cảm vượt qua khó khăn và sống trọn vẹn với tình yêu của mình với công việc đại sứ du lịch.
Ho Thi Phuong Uyen (Hoi An)
Vui lòng gửi tác phẩm tham gia cuộc thi Life Photos tới: – Tòa soạn Báo Phụ nữ Thành phố Hồ Chí Minh, 311 Điện Biên Phủ, Quận 3, Thành phố Hồ Chí Minh. Ngoài phong bì ghi rõ “Ảnh trong cuộc thi dự thi”. – Hoặc email: nhungbucanhtrongdoi@baophunu.org.vn. Tiêu đề ghi rõ “Bài dự thi Những bức ảnh trong cuộc sống”. Xem thêm thông tin chi tiết về cuộc thi trên website: Yeni |
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/cuoc-thi-nhung-buc-anh-trong-doi-thap-lai-lua-nghe-cho-con-a1504976 .html” name=””]