Khi tôi được 6 tháng tuổi, bố bế tôi đi chụp ảnh bên gốc bồ công anh đó. Tình cha mẹ thật gần gũi và ấm áp. Tôi còn quá nhỏ để hiểu nhưng thật may bức ảnh đó đã thu hết vào khung hình.
Bức ảnh tác giả chụp cùng bố khi mới 6 tháng tuổi luôn được giữ gìn cẩn thận |
Trong câu chuyện hiếm hoi mà bố tôi kể về mẹ tôi, bố tôi nói: “Ngày xưa mẹ tôi là một cô gái xinh xắn, có đôi mắt đen láy và nụ cười rất duyên”. Cha làm ở cửa hàng thực phẩm, mẹ làm nhân viên kho ngoại thương. Để “chặt chém” mẹ, bố anh phải đạp xe qua con đường mới trải nhựa ở thị trấn, để kịp giờ xem buổi chiếu phim trên sân vận động cách đó khá xa. Bố không mê phim, bố chỉ đợi khi màn hình tối lại là bố hôn lên má mẹ. Tình cha con ngày ấy, đong đếm qua bao nỗi nhớ, chất chứa trong từng trang thư khi cha có chuyến công tác xa nhà. Ngày gặp nhau, cả hai đã nói về đám cưới.
Nhà bố ở bên kia sông Đuống, mẹ ở bên này sông. Con đò chao đảo đưa mẹ tôi cập bến lấy chồng. Tình mặn nồng ngày mẹ vợ còn thổn thức. Bố mẹ vẫn làm việc ở thị trấn. Một ngày đầu thu, bố dẫn mẹ đến tiệm chụp ảnh, bố nói ngày cưới chưa chụp thì bây giờ đi chụp. Mẹ rúc vào vai bố. Bố hất mái tóc xoăn gợn sóng về phía mẹ. Và tôi lúc đó là một mầm non trong lòng mẹ. Đó cũng là bức ảnh hoàn chỉnh duy nhất của gia đình tôi. Năm tháng trôi qua, hình ảnh ấy nhòa đi, như cuộc hôn nhân ngắn ngủi của bố và mẹ.Khi tình tan vỡ, bên kia sông mẹ đã không trở về.
Những kỉ niệm của tôi về bố ít ỏi quá, nhưng tôi vẫn vậy. Con đường nối giữa cơ quan của bố và mẹ là con đường đất, bên hàng rào mọc đầy hoa. Những bông hoa rực rỡ như ánh mặt trời. Bố cõng con trên tấm lưng mềm, bố chạy trốn cơn mưa băng qua đường. Mưa không ướt cha con tôi, mưa chỉ làm ướt những kỉ niệm trong sáng mãi mãi trong ký ức tôi. Nhưng tôi không thể nhớ khi tôi được 6 tháng tuổi, cha tôi đã dắt tôi đến bên cây bồ công anh đó. Tình cha mẹ thật gần gũi và ấm áp. Tôi còn quá nhỏ để hiểu nhưng thật may bức ảnh đó đã thu hết vào khung hình. Và may mắn thay, mẹ tôi vẫn giữ nó nguyên vẹn.
Em có nhiều tình cảm giữa hai quê hương, cứ mỗi dịp nghỉ hè hay Tết đến em lại về quê. Vẫn con đò trên bến, vẫn dòng sông bên lũ. Có khi bố đón, có khi dì đón. Dì tôi, bố tôi không cho tôi gọi là dì, vì bố tôi sợ hai chữ ở đời sẽ bị gán cho cái mác “dì ghẻ”.
Con về quê cha, mang theo nỗi nhớ mẹ và mỗi lần xa quê cha, con lại nhớ ba, dì và các anh. Những bức ảnh tôi chụp với gia đình mới của bố tôi, tôi là con cả, tươi cười với cả nhà. Tôi mang ảnh sang bên này sông, mẹ nhìn ảnh cười bảo: “Cả nhà chụp hay quá! Bố con vẫn thế, không hề già đi.” Và, mẹ tôi nhìn bố tôi rất lâu qua tấm ảnh.
Ảnh tác giả (bìa phải) chụp cùng gia đình mới của bố |
Tình yêu như dòng sông sâu, đầy phù sa mùa nước nổi. Tôi sống giữa hai bờ yêu thương như thế, tựa bên này tựa vào bên kia. Tôi góp nhặt niềm hạnh phúc trong từng khoảnh khắc trôi qua của cuộc đời, giống như bức ảnh mọi người đang mỉm cười hướng về tương lai phía trước. Kỷ niệm nép mình trong khung tranh treo ngược. Tôi nhận ra, bao dung và tha thứ luôn song hành với nhau.
Tác giả: Nguyễn Thanh Nga (thị trấn Quế Võ, tỉnh Bắc Ninh)
Mời các bạn viết và gửi ảnh quý tham gia cuộc thi “Những bức ảnh trong cuộc sống” do Báo Phụ Nữ TP.HCM tổ chức. Cơ cấu giải thưởng: – 1 Giải Nhất: 1 máy ảnh Canon Eos R100 trị giá 22.000.000 + 10.000.000 VNĐ tiền mặt. – 1 Giải nhì: 1 máy ảnh Canon PowerShot V10 trị giá 16.000.000 + 5.000.000 VNĐ tiền mặt. – 2 Giải ba: Mỗi giải 3.000.000 đồng tiền mặt. – 3 Giải khuyến khích: Mỗi giải 2.000.000 đồng tiền mặt. – 6 giải phụ Tác phẩm được bình chọn nhiều nhất (dựa trên lượt like và share trên fanpage Báo Phụ Nữ TP.HCM và website Báo Phụ Nữ TP.HCM, mỗi tháng): Mỗi giải 1 máy in Canon G1010, trị giá 3.500.000. 000 đồng. Thể lệ cuộc thi vui lòng xem tại đây |
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/bai-thi-nhung-buc-anh-trong-doi-yeu-thuong-nep-trong-moi-buc-hinh -a1495613.html” tên=””]