Trong vỏ của mình, chúng lớn lên nhưng không bao giờ có thể trưởng thành.
Biên tập: Sau khi ra mắt chuyên mục “Trẻ em khỏe mạnh, “ký sinh” cha mẹ già”, Báo Phụ nữ Thành phố Hồ Chí Minh đã nhận được nhiều phản hồi từ bạn đọc. Với mong muốn có thêm nhiều câu chuyện thực tế đa chiều, lắng nghe những kinh nghiệm nuôi dạy con cái, đồng hành cùng trẻ em trong bối cảnh xã hội hiện đại, Báo Phụ nữ Thành phố Hồ Chí Minh mở diễn đàn “Yêu con – Làm sao cho đúng?”. Diễn đàn hy vọng nhận được sự tham gia của đông đảo bạn đọc gần xa để cùng nhau tìm ra lời giải cho câu hỏi: “Làm sao giúp thế hệ trẻ có cuộc sống tự tin, tự lập, thay vì mãi “ký sinh” trong nhà bố mẹ?”. |
Có những đứa trẻ không bao giờ lớn lên như cậu bé Peter Pan (ảnh minh họa) |
Khi sáng tạo ra nhân vật Peter Pan vào năm 1902, trong tác phẩm The Little White Bird , Nam tước James Matthew Barrie không hề biết rằng cậu bé không bao giờ lớn của ông một ngày nào đó sẽ được đặt tên theo một hội chứng tâm lý của những người lớn mãi mãi là trẻ con.
Đến 8 giờ tối, xe buýt từ TP.HCM đi thủ phủ Tây Nguyên dừng tại một trạm dừng chân để hành khách dùng bữa trưa. Những hành khách trả thêm 50.000 đồng để ăn “đồ ăn xe buýt” được mời vào bàn ăn chung và dùng bữa. Mọi việc diễn ra bình thường cho đến khi một cô gái ngoài đôi mươi quay lại thì thầm vào tai bạn trai và chỉ tay.
Bạn trai của cô, cũng trạc tuổi cô, nhanh chóng lấy đồ ăn cho cô từ những chiếc đĩa chung mà cô chỉ. Trong suốt bữa ăn, chàng trai bình tĩnh phục vụ cô (và khi đồ ăn được đặt vào bát của cô, cô ăn bình thường), phớt lờ vẻ mặt ngơ ngác của những người ngồi cùng bàn.
Sẽ là quá đáng khi nói rằng Thế hệ Z (những người sinh từ năm 1997 đến năm 2012) không có khả năng tự chăm sóc bản thân, nhưng hầu hết những người trẻ mà tôi biết đều rất kém trong việc này. Một tình nguyện viên tại trang trại của tôi, gần 30 tuổi, có kỹ năng nấu ăn bao gồm luộc rau, xào mọi thứ với nước mắm và om mọi thứ với nước mắm.
Dụ bạn ra chợ, bạn liền mua ngay 3 con cá ngừ, chặt đôi, kho với nước mắm rồi hâm lại 5 ngày. Hỏi sao không mua thêm món khác, bạn trả lời: “Nấu lâu lắm anh ạ”. Một cô khác thấy tôi bổ củi ướt mà vẫn nhóm được lửa thì khen ngon, nhưng khi tôi gợi ý: “Anh dạy em đi, dễ lắm”, cô ấy thẳng thừng nói: “Không. Em không cần học thêm gì nữa. Biết làm gì cho mệt”. Cứ thế, bạn chờ được phục vụ – chờ người biết làm và làm thay bạn.
Hãy thử nhớ lại xem, bạn đã bao nhiêu lần yêu cầu con/cháu dọn phòng nhưng chúng vẫn để nguyên như vậy? Đối với những người lớn-trẻ em, việc dọn phòng là một việc rất mệt mỏi, không cần thiết và chúng sẵn sàng sống trong sự bừa bộn, thậm chí là mùi hôi, cho đến khi có người quá ghê tởm không muốn dọn phòng cho chúng. Hoặc khi chiến tranh nổ ra, chúng sẽ dọn phòng trong tình trạng… lao động cưỡng bức.
Nhưng ngay cả khi những người lớn và trẻ em đó dọn dẹp phòng của họ và bạn kiểm tra, khả năng là bạn sẽ thấy quần áo, cả bẩn và sạch, được nhét bừa bãi vào tủ quần áo. Đúng vậy, nhét chứ không phải gấp, vì con/cháu của bạn có thể không biết cách gấp quần áo đúng cách.
Học sinh tiểu học tự chuẩn bị bữa ăn và dọn dẹp trong chuyến đi cắm trại – Ảnh: Tr. Thắng |
Giới trẻ ngày nay được coi là năng động, sáng tạo và cá nhân, nhưng họ thiếu kỹ năng, thiếu khả năng làm việc nhóm và thậm chí còn mất kết nối xã hội. Trong vỏ bọc của mình, họ lớn lên, nhưng không bao giờ có thể trưởng thành.
Nhiều người trẻ ngày nay không được dạy những điều cơ bản của cuộc sống. Họ không thể tự giặt quần áo nếu không có máy giặt. Các cửa hàng tiện lợi cung cấp cho họ các bữa ăn chế biến sẵn hoặc họ có thể đặt đồ ăn giao tận nơi thay vì tự nấu ăn. Cha mẹ quá bận rộn kiếm sống đến nỗi không có thời gian dạy con cái, trong khi chính chúng ta lại lãng phí quá nhiều thời gian quý báu vào mạng xã hội – thời gian đáng lẽ phải dành cho gia đình và con cái.
Đã qua rồi cái thời mà thứ gì đó hỏng hóc phải được sửa chữa để tiếp tục sử dụng. Thanh thiếu niên ngày nay có xe đạp chất lượng, xe đạp điện, xe máy điện để đến trường và nếu xe đạp bị hỏng, điều duy nhất họ biết làm là đẩy xe đến cửa hàng hoặc… gọi điện cho bố mẹ. Không còn cảnh những người cha dạy con cách thay phanh xe đạp, sửa ghế, nối lại dây điện…
Mọi việc đều do công nhân làm, chỉ cần gọi là họ sẽ làm. Điều đáng buồn nhất là bọn trẻ không biết và không quan tâm cha mẹ chúng lấy tiền đâu để trả cho công nhân.
Nỗi sợ con mình gặp tai nạn, bị bắt cóc, bị lừa dối, đau khổ… và vô vàn nỗi sợ khác của cuộc sống hiện đại đã đẩy cha mẹ vào thế phải làm bảo mẫu bất đắc dĩ, ngay cả khi con đã lớn. Trẻ em bị cấm ra khỏi nhà, không được tự đi xe đạp đến trường hay đi chơi. Việc dọn dẹp nhà cửa, nấu nướng cũng do người giúp việc đảm nhiệm.
Niềm vui duy nhất còn lại của trẻ em là điện thoại và máy tính bảng; và rồi chúng bị mắng vì quá nghiện trò chơi và không biết gì ngoài trò chơi.
Bạn đã bao giờ dạy con mình cách tìm đường trong thị trấn mà không cần sử dụng Google Maps chưa? Con bạn sẽ làm gì nếu có hỏa hoạn hoặc nếu bạn bị đột quỵ?
Nếu chúng chỉ đứng yên hoặc hoảng loạn và không biết phải làm gì, đừng đổ lỗi cho chúng, hãy tự trách mình vì đã không huấn luyện chúng. Đừng đổ lỗi cho đồ ăn. Hôm nay, hãy ngừng xem TikTok trong nửa giờ để bạn có thể thực hành lắp lại xích xe đạp và dạy con bạn.
Thanh Nhàn
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/dien-dan-thuong-con-sao-cho-dung-cach-xin-chao-peter-pan-a1538101.html ” tên=””]