Mỗi khi có dịp ở gần bà con, tôi luôn tranh thủ chụp ảnh để lưu lại. Bởi mỗi giây phút gia đình, người thân đoàn tụ, tôi đều trân trọng. Và đây là hình ảnh của dì và chú – cặp đôi mà tôi đã ngưỡng mộ từ nhỏ.
Nhà nghèo, dì Mười phải ngược xuôi cùng các chị đi làm thuê. Có khi về Long Khánh hái cà phê, có khi về Bình Thuận nhổ cỏ, trồng thuốc lá…
Bác mồ côi cha từ nhỏ, một mình chăm sóc các em. Lên rừng xuống biển, săn bắt hái lượm gì tôi cũng làm được. Bác thương dì siêng năng, chịu khó, hiền lành nên đã ngỏ lời yêu dì. Sau đó anh nhờ người thân đến hỏi cưới dì mình thay. Lúc đó ai cũng nghèo, lại thêm đường xa, phải mấy chuyến xe đò mới tới nên ai cũng ngại.
Bức ảnh đầu tiên của cô và chú tôi, được tác giả chụp trong một dịp đám cưới gần đây |
Thế là cậu tôi theo dì đến gặp ông ngoại, xin cưới cô về làm vợ mà không cần cưới xin hay đòi hỏi gì. Ông ngoại thấy cậu mồ côi, một mình nuôi con nhỏ, sợ dì khổ, nhưng thấy dì và cậu thương nhau nên không nỡ làm khó con. Thế là dì về làm vợ ghẻ từ ngày ấy.
Những ngày đó, thỉnh thoảng bố mẹ đi làm ăn xa, chị em tôi được gửi ở nhà dì. Lúc đó trong nhà có một đám trẻ con, con của dì dượng và các chị em tôi. Chú tôi tự tay làm từng cái bẫy để bẫy thỏ và chồn trong rừng. Người đánh xe lại vác cuốc đào đất. Có khi anh ngồi vá lại chiếc lưới nhỏ, ra biển thả lưới, đánh cá. Anh ăn gì thì để đó, không thì em bán kiếm thêm tiền.
Có một mảnh ruộng nhỏ, dì và chú trồng lúa, thu hoạch rồi phơi khô cất trong nhà. Hết gạo, bà mang gạo đi xay, ăn quanh năm. Vì vậy, cơm nhà dì rất ngon. Những món thường ăn ở nhà dì giờ đều là đặc sản của quán như gỏi lá me non, lươn um, lươn nướng cà ri…
Hôm ấy, mặt trời đã lặn mà chú tôi đi câu chưa về, nồi cơm trên bếp than đã chín. Đợi chú mang cá về nấu. Phần dì và chú còn nhỏ, đói khóc, lo chú đi một mình không biết có chuyện gì không; dì trong và ngoài sốt ruột chờ đợi. Gần cả tiếng đồng hồ sau Bác mới về, cá trong bể đầy ắp các cháu ạ. Thì ra anh thả lưới trúng ngay cá, kéo lên nhiều, em gỡ ra cho xong nên về muộn. Dì vội lấy một ít ra rửa sạch nấu cơm, để sáng mai mang ra chợ bán.
Em đi bán ngô luộc ở chợ quê, ai chụp em không nhớ |
Chúng tôi sống với nhau mấy chục năm, có con có cháu nhưng chưa bao giờ thấy cô chú chụp ảnh chung. Dì bây giờ béo hơn, có da có thịt hơn. Lại trang điểm nhẹ nên trông cô vẫn rất quyến rũ. Nói về việc chụp ảnh, dì tôi nói: “Chú của bạn sẽ không chụp ảnh”. Tôi bất chấp, kéo dì lại gần chú và ra hiệu như một nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp.
Lạ thay, nó không từ chối mà còn hợp tác, ủi thẳng quần áo rồi vòng tay ôm lấy dì. Cả hai cười hạnh phúc về phía camera điện thoại “tách, tách”. Riêng dì tôi chỉ có một tấm ảnh dì bán ngô ở chợ quê, ai chụp, tôi không nhớ.
Bây giờ chú không đi săn bắt cá nữa mà giúp dì làm vườn, cấy lúa… Hai vợ chồng sớm tối có nhau. Nhìn thấy cô chú khỏe mạnh bình an vô sự, lòng tôi rất vui.
“Nhiều người lấy nhau rồi bỏ nhau. Dì tôi và tôi không kết hôn, nhưng chúng tôi đã ở với nhau cho đến bây giờ. Quan trọng là yêu thương nhau thật lòng, sống với nhau cho trọn nghĩa của tình yêu ấy”.
Tác giả: Phan Thanh Hiền
Mời các bạn viết và gửi ảnh quý tham gia cuộc thi “Những bức ảnh trong cuộc sống” do Báo Phụ Nữ TP.HCM tổ chức. Bài dự thi xin gửi về: – Tòa soạn Báo Phụ Nữ TP.HCM, 311 Điện Biên Phủ, Q.3, TP.HCM. Bên ngoài phong bì ghi rõ: “Ảnh dự thi cuộc đời”. Cơ cấu giải thưởng: – 1 Giải Nhất: 1 máy ảnh Canon Eos R100 trị giá 22.000.000 + 10.000.000 VNĐ tiền mặt. – 1 Giải nhì: 1 máy ảnh Canon PowerShot V10 trị giá 16.000.000 + 5.000.000 VNĐ tiền mặt. – 2 Giải ba: Mỗi giải 3.000.000 đồng tiền mặt. – 3 Giải khuyến khích: Mỗi giải 2.000.000 đồng tiền mặt. – 6 giải phụ Tác phẩm được bình chọn nhiều nhất ( dựa trên lượt like và share trên fanpage Báo Phụ Nữ TP.HCM và website Báo Phụ Nữ TP.HCM hàng tháng). Mỗi giải 1 máy in Canon G1010, trị giá 3.500.000đ. Thể lệ cuộc thi vui lòng xem tại đây |
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/bai-du-thi-nhung-buc-anh-trong-doi-thuong-duong-mo-coi-di-khong -can-dam-cuoi-a1496364.html” name=””]