(Yeni) – Trải qua hàng triệu thế hệ, quan điểm về cái đẹp luôn khác nhau. Có những tiêu chuẩn xưa đẹp nay xấu và ngược lại.
Móng tay dài từng là biểu tượng của vẻ đẹp và sức mạnh, cũng như vầng trán cao là đặc trưng của vẻ đẹp thời Phục hưng.
1. Trán cao, đầu hói – mỹ nhân một thời
Trong nền văn hóa Phục hưng, phụ nữ trán cao và đầu hói là đẹp. Vì vậy, để khoe vầng trán cao, họ thường vén tóc ra sau. Họ thậm chí còn cạo sạch tóc để trán cao hơn.
2. Móng tay dài mười centimet
Sử sách ghi chép rằng phụ nữ Trung Quốc thời Xuân Thu rất thích để móng tay dài. Dưới triều đại nhà Thanh, móng tay dài trở thành một trào lưu, thể hiện sự cao quý và giàu có, móng tay càng dài càng giàu có. Và thông thường chỉ những người đủ điều kiện để móng tay dài mới được phép để móng tay dài. Móng tay dài khiến ngón tay trông thon gọn hơn và cũng giúp tăng thêm phúc khí. Tuy nhiên, không dễ để làm móng tay dài tự nhiên nên móng tay giả trang trí đã ra đời.
3. Mặt tròn bầu bĩnh
Vào thời nhà Đường, phụ nữ phải có khuôn mặt tròn và má phúng phính mới được coi là xinh đẹp. Chính vì vậy, những bức vẽ của Dương Quý Phi vốn được coi là đẹp nhất đời Đường đã khiến nhiều người ngỡ ngàng vì trông quá viên mãn. Nó cũng có thể tương đồng với vẻ đẹp của thời Phục hưng, tức là vẻ đẹp của sự viên mãn, sung túc.
4. Vòng eo con kiến chật chội và khó thở
Vào thời Edward, một người phụ nữ đẹp phải có vòng eo nhỏ. Vì vậy, các thiếu nữ thời bấy giờ thường phải mặc những chiếc váy có dây thắt ngang eo để gây ngột ngạt. Thắt chặt quá mức đã dẫn đến chảy máu trong, thậm chí để lại hậu quả cho cơ thể phụ nữ.
5. Chân càng nhỏ càng tốt
Các cô gái trẻ dưới triều đại Mãn Thanh của Trung Quốc thường theo tục bó chân, vì chân càng nhỏ càng đẹp, còn chân to là con nhà nông. Chính vì vậy, các tiểu thư nhà đài Hoa ngữ lúc bấy giờ đều phải có người dìu dắt vì thân hình quá đơ, khó giữ được trọng lượng cơ thể.
6. Sơn lên chân
Trong Thế chiến thứ hai, nhiều phụ nữ phương Tây đã sơn chân bằng sơn. Đó là một hình thức làm đẹp khi phụ nữ thường mặc váy, nhưng chiến tranh đã gây ra tình trạng khan hiếm nylon dẫn đến thiếu trầm trọng tất. Vì vậy, phụ nữ bôi sơn lên chân thay vì để lộ chân trần.
7. Nhổ lông mày
Đây là tiêu chuẩn sắc đẹp của thời kỳ Phục hưng. Hồi đó, lông mi được coi là biểu tượng của sự vô đạo đức vô học. Và đây chính là lý do tại sao phụ nữ trong tranh thời Phục hưng không có lông mày.
Vẻ đẹp thời Phục hưng là không có lông mày, má tròn, trán cao và khuôn mặt bầu bĩnh
8. Răng đen
Không chỉ người Việt Nam có tục nhuộm răng đen mà người Nhật Bản cũng vậy, họ có truyền thống nhuộm răng đen sau khi kết hôn. Nhuộm răng đen như một lời cam kết chung thủy với bạn đời.
[yeni-source src=”” alt_src=”https://phunutoday.vn/giai-ma-nhung-bo-mong-tay-dai-cua-phi-tan-phim-trung-quoc-va-nhung-trao -luu-lam-dep-ky-la-d368596.html” name=”giaitri.thoibaovhnt.vn”]