Mẹ bảo chia sẻ yêu thương là một khái niệm rất đơn giản và rất dễ thực hiện.
Mẹ siêng năng gói từng miếng kẹo, miếng bánh, từng bộ quần áo còn nguyên vẹn, chưa hết hạn sử dụng, xếp gọn gàng vào mấy chiếc hộp bìa cứng. Khi được hỏi gửi cho ai, mẹ tôi cười: “Nhóm từ thiện!”.
Ngày xưa, mẹ tôi thường cố gắng giữ gìn những gì con cháu mua, tặng. Có năm, vào dịp Tết, hai anh em phải vất vả giúp mẹ sắp xếp, dọn dẹp rồi cất vào kho nửa ngày mới xong. Mẹ tôi nói rằng khi ai đó cho một thứ gì đó thì nó phải rất có giá trị mới được người đó trao lại. Nếu nó không phù hợp hoặc không được sử dụng thì bạn phải biết trân trọng và trân trọng nó. Và cách trân trọng nó theo cách mẹ tôi mong muốn là cất vào rương, trưng bày trên tủ, hoặc cất cẩn thận đâu đó góc này góc phòng kia. Mình ăn ít và cũng không dùng nhiều nên hầu như năm nào mẹ cũng có vài món đồ mới tinh chưa dùng đến.
Vào dịp cuối năm, các gia đình thường cất những món đồ cũ hoặc ít dùng vào thùng bìa cứng để cất giữ (ảnh minh họa). |
Có mấy lần con cháu phàn nàn “giữ hết, con giữ”, mẹ tôi bối rối. Mẹ cũng biết có những thứ để một mình rồi sẽ lãng phí, hư hỏng theo thời gian nhưng mẹ không thể gom lại mang ra chợ bán như một số người khác xử lý những thứ họ cho, tặng làm quà. . Mẹ bảo, nếu con làm như vậy, nếu người cho hoặc cho con nhìn thấy sẽ bị tổn thương.
Một lần, mẹ tôi được con trai cả động viên và đăng ký đi tặng quà từ thiện cho bà con vùng sâu vùng xa. Mẹ về nhà và nói với bà rằng vẫn còn quá nhiều người nghèo. Có nơi, trẻ em không có gì ăn, không mặc nên được phát kẹo, áo ấm, trẻ em vui mừng khôn xiết.
Rồi mẹ kể cho tôi nghe về cuộc đời vất vả mưu sinh, không bao giờ thoát nghèo được. Có người nhận được những thùng mì, bao gạo và gật đầu cảm ơn. Có người nhìn thấy chiếc áo hoa mẹ đang mặc thì cứ nắm lấy gấu áo mà loay hoay. Có những thứ chúng ta có thừa nhưng đâu đó trên dải đất hình chữ S này người ta vẫn thiếu. Mẹ tôi nói, có nhiều thứ tôi không dùng, không dùng hết mà cứ vứt đi rồi thu gom, hơi lãng phí.
Sau thời gian đó, mẹ tôi thường quyên góp đồ cho các tổ chức từ thiện hoặc đích thân mang đến cho những người nghèo khó khăn hơn. Sau đó, không biết mẹ tôi vận động các cô xóm trên, các cô xóm dưới thế nào, mọi người hưởng ứng và chung tay.
Mấy ngày qua, bà Nam ở xóm trên gom lại vài chiếc áo sơ mi quá dài và quá rộng của con trai. Cô Tư ở xóm dưới gom góp vài chiếc áo khoác, áo phông có cổ rồi bảo mẹ gói lại để làm quà cho vùng sâu vùng xa. Không khí làng quê những ngày cuối năm chuyển nhà không chỉ rộn ràng mà còn ấm áp yêu thương, sẻ chia.
Những món đồ cũ, ít dùng có thể biến thành quà tặng ý nghĩa cho người cần giúp đỡ nếu được quan tâm (ảnh minh họa) |
Mẹ bảo chia sẻ yêu thương là một khái niệm rất đơn giản và rất dễ thực hiện. Bởi vì chỉ khi chúng ta thấy ai đó đang đau khổ mà trong khả năng giúp đỡ của mình thì một nắm xôi hay một cân gạo, một mảnh quần áo hay một con cá cho đúng lúc là vô cùng quý giá.
Rồi mẹ kể rằng hôm nọ, Tâm Mơ, một cậu bé ở xóm trên bị bệnh nằm ở đó nhưng không có tiền và cũng không có ai mua thuốc. Hàng xóm Sáu Su của tôi nghe tin, thấy cậu bé đáng thương nên lập tức đi mua. Không biết đó là duyên phận hay phúc lành gì nhưng sau khi Tâm khỏi bệnh và khỏi bệnh, vài tháng sau hai người bắt đầu yêu nhau. Hàng xóm chứng kiến cảnh đó, ông Bảy đưa lưới đánh cá, bà Năm đưa cho ông một quả bầu và một quả bí, nghe nói Tết này họ chuẩn bị đón Tí.
Nhìn những món quà được gói trong yêu thương và chia sẻ của mẹ, tôi chợt cảm nhận mùa xuân đang dần lan rộng đâu đó…
Xuyen Phuoc Co
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/goi-nhung-yeu-thuong-a1508925.html” name=””]