Cuối tuần, hai mẹ con ở nhà đọc sách, vẽ tranh và ăn uống. Rồi mẹ đưa tôi từ ngoại ô vào trung tâm thành phố để lặng lẽ ngắm nhìn dòng người và con phố.
![]() |
Con gái tác giả thích thú với sản phẩm len móc bán trên phố |
Mẹ con tôi trở về ngôi nhà mà gia đình chúng tôi đã sinh sống từ lâu; Tôi đã đi được 10 năm trên con hẻm nổi tiếng đã in dấu chân tôi từ ngày tôi chập chững những bước đi đầu tiên. Cô ấy có vẻ khá lạnh lùng và hiếm khi thể hiện cảm xúc. Mỗi người đều có cách thể hiện hoặc che giấu tình yêu của mình. Mẹ lớn lên trong một gia đình và thế hệ hiếm khi thể hiện tình yêu thương. Nó đã tạo ra một lỗ hổng lớn trong trái tim cô và những vết thương khó lành mà sau này cô lớn lên phải mất rất nhiều năm tháng mới có được tình yêu thương lớn lao để bù đắp, đặc biệt là từ người cha thân yêu của mình. Dù biết rằng tình yêu có thể được thể hiện bằng nhiều cách, nhưng tôi vẫn hy vọng rằng trong tương lai bạn sẽ chọn cách thể hiện ngọt ngào nhất.
Mẹ tin con đã rất hạnh phúc khi được sống tuổi thơ trong sự chăm sóc tận tình của mẹ, trong tình yêu thương dạt dào của gia đình. Những ký ức về cha trong tôi luôn tràn ngập yêu thương và vui vẻ.
Cha tôi vui mừng bế tôi lên và hôn tôi từ khi tôi còn là phôi thai. Bố chạm vào tay chân của con từ những cú đạp qua làn da bụng căng của mẹ mỗi ngày. Tôi ôm bạn, nhìn bạn, yêu bạn từ giây phút đầu tiên bạn chào thế giới. Bố lau những giọt nước mắt hạnh phúc, cảm ơn và ôm chầm lấy hai mẹ con khi cả nhà gặp nhau lần đầu.
Giọng bố nhẹ hơn vì sợ con thức giấc, công việc của bố nhiều hơn vì muốn đầy đủ và đủ đầy. Cha mẹ cũng là những người lớn rất ham chơi và nghịch ngợm. Lâu lâu tôi cũng cho con đi chơi, gọi là chơi lạ. Lần đầu tiên xa con, bố mẹ nhớ con muốn khóc. Bố không quên gọi lại hỏi bạn đã có sữa chưa.
Bạn không cần phải ép mình phải mạnh mẽ. Hãy cứ là một đứa trẻ, muộn một chút cũng không sao miễn là đừng từ bỏ những khát khao của mình, như khát khao được làm người tử tế trên đời – điều mà cha ông không nói nhưng suốt đời cho chúng ta thấy, cho chúng ta biết Hôm nay.
Chị rời căn nhà nhỏ đầy ắp kỷ niệm đẹp trong con hẻm yên bình trên đường Nguyễn Cửu Vân và đưa các con đến Nhà thờ Đức Bà – nơi ba mẹ con gặp nhau lần đầu. Mẹ con tôi dừng lại ở địa danh Bạch Đằng – nơi 20 năm trước bố tôi thường dắt tôi ra ngoài hóng mát trong đêm. Qua những cây cầu nối các quận, qua những tòa nhà lớn… để con thêm yêu thành phố của mình – nơi đã biến những ước mơ thơ ngây của ba mẹ thành hiện thực; nơi chứa đựng những lỗi lầm và sự vụng về của cha mẹ; nơi nuôi dưỡng trái tim cha mẹ, hình thành một trái tim tuyệt vời với nhịp đập mới: đạo làm con.
Anh không mong em làm gì để nhớ thương. Vì tôi tin, trong trái tim tôi từ khi sinh ra đã ấp ủ những yêu thương ấy. Tôi sẽ chỉ để nó ở đây, trong trường hợp bạn cần nhìn lại vào một ngày nào đó. Cha mẹ và thành phố yêu thương này luôn chào đón và dõi theo con cái.
Một thành phố với những con đường đông đúc, nhưng chỉ cần bạn chịu bước đi, một con đường khác sẽ mở ra. Những người yêu thương bạn sẽ đợi bạn ở một nơi nào đó: trên đường phố, trong ánh mắt dịu dàng của bạn, trong một con hẻm nhỏ, trong một ngôi nhà hay một tòa nhà sang trọng. Miễn là bạn đủ tin tưởng, dịu dàng và nghiêm túc.
Diễm Trần
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/de-con-yeu-hon-thanh-pho-minh-a1493498.html” name=””]