Từ Đông sang Tây, ở bất kỳ nền văn hóa nào, người già vẫn phụ thuộc vào con cái nếu họ còn trẻ và không có tích lũy, không có lương hưu hay an sinh xã hội khi về già. Tuổi già vất vả đương nhiên sẽ gây áp lực lên thế hệ sau.
Từ nhau vì áp lực chăm sóc mẹ
Lan và em gái (Bà Rịa – Vũng Tàu) đều kết hôn ở tuổi 30. Thế nên, khi bố mẹ chị mắc “bệnh già” thì các cháu còn nhỏ. Nhà chỉ có 2 chị em, ai sẽ chăm sóc bố mẹ, thay phiên nhau hoặc “ôm” số, lúc đầu tưởng 2 đứa trẻ thơ sẽ được nghỉ ngơi. Tuy nhiên, khi kinh tế ngày càng khó khăn, cha mẹ bệnh tật ngày càng nặng, cô con gái bắt đầu than trách trách nhiệm của mình. Việc đùn đẩy trách nhiệm còn có sự tham gia của các con rể vì họ cũng có trách nhiệm nuôi ông bà.
Bà Lan là người đầu tiên nhận nuôi ông bà nội, thậm chí còn quán xuyến mọi việc tài chính, nhưng mẹ bà lại lú lẫn, thường xuyên chửi bới, phàn nàn, mất tiền, đánh người giúp việc… nên không ai ở được lâu. Vừa đi làm vừa chăm sóc mẹ, cô quay như bánh xe để đón 2 con. Đôi khi cô ấy bị căng thẳng và kiệt sức.Chồng đòi chuyển mẹ sang nhà chị nhưng chị không chịu, với lý do nhà chật, kinh tế eo hẹp, con nhỏ… Trước sức ép của anh chị, em gái cũng chuyển mẹ nuôi 3 tháng nhưng người đàn ông Không chịu nổi mùi người già và tính tình thất thường của bà nội, ông ra điều kiện: đưa bà về ở rể hoặc hai vợ chồng chia tay, mỗi người nuôi một con và làm tròn chữ hiếu với cha mẹ.
Sau khi chuyển mẹ cho em gái, Lan như trút được gánh nặng. Cô ấy nói từ nay chia đều, cô ấy chăm mẹ 2 tháng, tôi chăm cô 2 tháng. Hai chị em không thống nhất được, tức giận và từ chối nhau. Cuộc chiến chị em căng thẳng lan sang cả hai chàng rể. Trước đây họ thân thiết, bây giờ thì hơi khó xử. Hoàn cảnh gia đình lục đục đã ảnh hưởng đến công việc của 4 người con, cả con đẻ lẫn bên rể và việc học hành của 4 đứa cháu.
Người già ở viện dưỡng lão Đà Nẵng liên tục xách đồ vào ở cùng người thân khi cơ sở gặp khó khăn về không gian (ảnh: Tiền Phong) |
Không khó để bắt gặp quanh ta, nhiều cảnh nhà xập xệ vì phải cùng lúc cho người già và trẻ nhỏ ăn như nhà chị Lan. Trên mạng xã hội có rất nhiều nhóm với cụm từ “thế hệ bánh sandwich”. Những người cùng than thở cũng đến từ khắp các quốc gia, nhưng đông nhất có lẽ là khối Đông Nam Á. Do đặc điểm văn hóa của Tam Đại Đường, Tứ Đại Đường Tống, và do đây là những nước nghèo, chế độ phúc lợi cho người già và trẻ em không tốt nên gánh nặng kinh tế và thời gian đè lên vai người trung – Người cao tuổi..
Bỏ sự nghiệp để chăm sóc gia đình
Khái niệm bánh mì là dành cho lứa tuổi 40-60 và đã xuất hiện từ lâu ở các nước phương Tây, bởi trước đây, thanh niên các nước Âu Mỹ lập gia đình muộn hơn thanh niên châu Á.
Vào thế kỷ 19 và 20, do tảo hôn nên ở độ tuổi 40-50, ở Việt Nam, Trung Quốc và hầu hết các nước châu Á, cha mẹ có thể ngồi lại và chuẩn bị giúp con cái chăm sóc con cái. …
Nhưng bây giờ nó có thể chỉ là ở nông thôn. Sự chuyển dịch Đông Tây và các xu hướng xã hội, các vấn đề liên quan đến tuổi lao động, tuổi kết hôn, chế độ lao động, thu nhập… và áp lực học hành, kiếm tiền đã khiến thanh niên châu Á ở các vùng, thành phố kết hôn.
Tuổi trẻ kéo dài kéo theo xu hướng sống tự do, sống cho mình, “độc thân”, “kết hôn không thể vội”… để tạo ra một thế hệ tốt, hiện đại mà sao nhãng trách nhiệm gia đình. Khi đã qua tuổi thanh xuân, nhiều cô gái 30 tuổi e ngại tìm bạn đời.
Sinh con đầu lòng ở tuổi 30, đến 40 phụ nữ thành thị mới sinh con thứ hai. Nếu cha mẹ tóc bạc thì con chưa học hết tiểu học. Trong khi đó, lúc này ông bà ngoại của trẻ đã bước vào vòng “ốm – chết”.
Ở tuổi 48, chị Linh vừa đi làm trở lại sau 4 năm nghỉ việc, ở nhà chăm mẹ và đưa đón con gái đi học cấp 1. Mẹ chị Linh năm nay 80 tuổi, bị bệnh nặng đã lâu. và dành nhiều thời gian ở bệnh viện hơn ở nhà. Ban đầu, 3 anh em góp tiền thuê người giúp việc, nhưng càng về sau, mẹ càng ốm nên lương người giúp việc càng cao và khó tìm được người làm ổn định. Con chị Linh còn nhỏ, cần người đưa đón vì bố đi công trường. Vì vậy, Linh phải từ bỏ vị trí trưởng phòng kinh doanh của một tập đoàn bất động sản.Từ làm dự án hàng trăm tỷ đồng, một ngày sau đó chị tất bật nấu nướng, dọn dẹp, cho mẹ ăn… Chị nhanh chóng già và béo, đồng nghiệp đến thăm cũng không hình dung được người này là ai. xinh đẹp và năng động năm.
Bà Phấn tốt nghiệp loại ưu trường Đại học Ngoại thương và Đại học Luật. Cô vào đời suôn sẻ với những vị trí đứng đầu ngành xuất bản. Ở đỉnh cao của sự nghiệp, gần 40 tuổi, cô mới lập gia đình và sinh con. Con chưa kịp lớn thì mẹ bị tiểu đường, suy thận, bố mắc bệnh Alzheimer nên cần có người ngày đêm chăm sóc.
Lừa tình trả trăm triệu nhưng người già ở viện dưỡng lão bất ngờ được mời về vì nơi này… hết hạn thuê (ảnh: Trường Trung) |
Suốt 10 năm cô ở nhà chăm sóc mẹ. Khi mất, bà mới 55 tuổi, tức là đã đến tuổi nghỉ hưu. Không tìm được việc làm, chị mở ki ốt trước nhà, sáng nào cũng pha vài ly cà phê, bán cho những người hàng xóm trong ngõ rồi dồn hết sức lực để đưa đón và chăm sóc hai con ăn học. Ít ai biết rằng chủ nhân của xe cà phê từng là một nữ giám đốc doanh nghiệp nổi tiếng.
Ở tuổi trung niên, nhiều phụ nữ phải lựa chọn sự nghiệp hoặc gia đình. Họ bỏ qua những cơ hội nghề nghiệp tốt, làm “công nhân bình thường” để có thời gian chăm sóc con cái, cha mẹ.
Vấn đề cốt lõi: lập kế hoạch tài chính
Theo định nghĩa của nhà xã hội học người Mỹ Dorothy Miller, một người đàn ông trung niên sẽ không bị mắc kẹt ở hai bên nếu anh ta có thể được giải thoát khỏi một bên: không nuôi bố mẹ, không nuôi con hoặc cả hai.
Việt Nam là quốc gia chịu tác động của già hóa dân số. Số người già Việt Nam không có lương hưu và trợ cấp hiện là 65%.
Theo điều tra dân số năm 2019, tỷ lệ dân số phụ thuộc (dưới 15 tuổi và trên 65 tuổi) của Việt Nam vào khoảng 45%. Trong khi đó, dân số trẻ (từ 16 đến 30 tuổi) ở Việt Nam đang có xu hướng giảm. Dự đoán, trong 20 năm tới, cứ 4 người trong độ tuổi lao động sẽ phải “gánh” 3 người khác.
Tại Việt Nam, số người không chịu áp lực “sandwich” rơi vào nhóm cha mẹ giàu có hoặc bản thân họ đạt ngưỡng tự do tài chính. Chỉ khi có tiền, bạn mới nghĩ đến những dịch vụ giúp bạn giải thoát bản thân, chẳng hạn như đưa bố mẹ vào viện dưỡng lão, thuê người giúp việc/người chăm sóc người già, thuê bảo mẫu trông trẻ, thuê người đưa đón. dậy con…
Ở những quốc gia có hệ thống phúc lợi tốt, người lao động không phải vật lộn với những nhu cầu cơ bản và thiết yếu trong cuộc sống. Nếu có sinh muộn thì khó khăn chủ yếu đến từ vấn đề sức khỏe và tâm lý. Tuy nhiên, gánh nặng nuôi dưỡng cha mẹ già lại đổ lên vai đứa con một ở các nước nghèo, những người phải gánh chịu hậu quả của nhiều năm tuân theo kế hoạch sinh đẻ.
Ai cũng là trẻ thơ và nếu sinh ra một đứa trẻ thì ai cũng sẽ trở thành cha mẹ. Hiệu ứng domino của áp lực thế hệ “bánh mì kẹp” ngày nay sẽ khiến nhiều người ngại sinh con vì sợ khổ hoặc sinh ít con để giảm bớt gánh nặng nuôi nấng, chăm sóc chúng. Tuy không tràn lan nhưng lác đác cũng có xu hướng không sinh con ở thanh niên vì lo không cho con cái cuộc sống tốt đẹp về giáo dục, y tế, tinh thần, v.v. Hiện tại nó giải quyết vấn đề cho họ, nhưng 20-30 năm nữa nó sẽ hình thành một thế hệ người già.
Ở góc độ cha mẹ, nếu không muốn sau này con cái “làm phiền” thì phải làm lụng để tích cóp đủ cho tuổi già. Đây là cách yêu con cụ thể nhất.
Ở góc độ trẻ thơ, đừng nhìn sang nhà hàng xóm để ước ao. Hãy quản lý để chăm sóc cha mẹ của bạn nhiều nhất có thể. Đừng vội sống chậm, sống cho mình, tận hưởng cuộc sống mà hãy có kế hoạch gây dựng và đầu tư khôn ngoan để có thể tiết kiệm tiền hàng năm.
“Trẻ không có tích lũy – già nghèo làm khổ con” là một vòng luẩn quẩn khó phá vỡ nếu không có kế hoạch tài chính, kế hoạch cuộc đời.
Châu Giang
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/ap-luc-banh-mi-kep-a1493093.html” name=””]