Sợ chúng tôi ly hôn, mẹ chồng không chia tài sản cho chồng tôi, dù bà chỉ có 2 con trai.
12 năm trước, tôi quen với chồng mình khi cả hai đều đang học đại học. Yêu nhau rồi anh mới nói cho tôi biết nhà anh có một công ty chuyên kinh doanh vải sợi, may mặc.
Nhà tôi dù ở tỉnh nhưng cũng có điều kiện, nên tôi không sợ người ta nói vì tiền mà đến với anh.
Gần đây, tôi biết ba má chồng tôi làm di chúc, không để lại đồng nào cho chồng tôi và các cháu (Ảnh minh họa) |
Chúng tôi ra trường, cưới nhau, anh về làm cho công ty gia đình, tôi tự đi xin việc cho mình và được nhận vào một tập đoàn lớn.
Lúc cưới, ba mẹ ruột mua cho tôi một căn hộ chung cư, gọi là của hồi môn cho con gái. Nhưng ba mẹ chồng tôi, ngoài tiền sính lễ và lo đám cưới cho con, thì không nói gì đến việc chia vốn cho con làm ăn. Ai hỏi, ông bà đều nói: “Thì giờ vợ chồng tôi có chết, 3 căn nhà và công ty là của 2 thằng con trai chứ ai”.
Nói vậy, nhưng ba má chồng tôi không tính vậy. Trừ việc gọi vợ chồng tôi về ở trên lầu một căn nhà (dưới mặt tiền cho thuê, tiền thuê hàng tháng ông bà nhận), thì mọi việc không có gì thay đổi. Khi tôi sinh con, thỉnh thoảng ông bà ghé thăm cháu, tặng cho chiếc xe đạp, vài bộ quần áo…
Chồng tôi xài hoang phí nên hết mua sắm đồ đạc, áo quần hàng hiệu đến gặp gỡ bạn bè, chẳng mấy khi tôi được anh đưa tiền lương. Lương tôi cũng ổn và có tiền từ việc cho thuê căn hộ, tôi cũng không hỏi tiền của anh gần 10 năm qua.
Gần đây, tôi nghe thư ký của công ty nhà chồng tiết lộ má chồng tôi đã làm di chúc. Ba má chồng để lại toàn bộ tài sản cho em trai chồng tôi.
Lý do là, ông bà không muốn chia tài sản cho chồng tôi là sợ chồng tôi sẽ nghe lời vợ rồi chuyển quyền sở hữu sang tên 2 vợ chồng. Ba má chồng tôi sợ vợ chồng tôi sẽ lục đục, chia tay nhau, và khi đó bỗng nhiên tôi được hưởng nửa tài sản của ông bà. Để cho “chắc ăn”, họ không hề chia cho vợ chồng tôi lẫn 2 đứa cháu nội.
Cứ mỗi lần nghĩ đến chuyện ba má chồng không chia tài sản vì tính thiệt hơn với con dâu, tôi lại đau lòng (Ảnh minh họa) |
Nghe kể mà tôi uất ức. Cùng là phận nữ, sao má không hiểu, không thương con dâu. 10 năm qua tôi chăm lo cho gia đình, không tiếc gì với chồng con, cũng không tính toán với nhà chồng. Không hiểu má có đặt vào vị trí của tôi khi quyết định chia tài sản như vậy hay không. Người đi làm giúp việc 10 năm ra khỏi nhà chủ còn có lương, tôi giờ ra khỏi nhà chồng chắc chỉ có hai bàn tay trắng và một nỗi chua xót, đau đớn cao chất ngất.
Tôi không biết từ nay tôi phải đối diện sao với ba má chồng. Tôi cũng không biết phải nói sao với chồng khi có ý muốn từ nay cần thắt lưng buộc bụng để giữ tiền riêng cho mình, phòng đến lúc trở tay không kịp. Tôi phải an ủi gì với chồng khi anh ấy biết được sự việc. Tình cảm anh dành cho đứa em trai có còn như xưa? Cha mẹ ruột của tôi sẽ nghĩ sao về nhà chồng?…
Ngẫm lại câu “tiền là bạc”, tôi thấy lòng người bạc chứ tiền không bạc. Giờ tôi phải tự thoát ra những ý nghĩ tiêu cực về chuyện di chúc, tài sản thừa kế trước đã, nhưng mỗi lần nhớ đến, tôi lại quặn lòng thương thân…
SongNgọc
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/so-con-ly-hon-me-chong-khong-chia-tai-san-a1480850.html” name=””]