Cứ cuối tuần hoặc khi trời mưa, người đàn ông lại rủ “vợ đi nhậu”. Anh cũng trở thành “chuyên gia” ngâm rượu (trong mắt tôi), với vài chục bình rượu ngâm táo, cá mòi, chuối hột…
Vợ chồng tôi rất nghiêm khắc, nói 10 câu hết 8 câu. Tôi muốn con tự lập, tự đứng lên đấu tranh cho lẽ phải và thậm chí có thể tranh luận thẳng thắn với người lớn. Còn chồng tôi thì “1 câu nhịn 9 câu ngoan” còn đứa con trai 10 tuổi vẫn kiên nhẫn đút cho anh từng thìa cơm.
Chuyện thời cuộc, chuyện phim ảnh hay chuyện làm ăn… vợ chồng cũng nói chuyện. Chồng nói gì tôi cũng không thích, anh nói gì tôi cũng thấy khó nghe. Vì vậy, để tránh xung đột, chúng tôi chỉ nói những gì cần thiết. Tuy nhiên, tôi tình cờ phát hiện ra rằng vợ chồng tôi cực kỳ thích thú với món … nhâm nhi.
Hình ảnh minh họa – Shutterstock |
Chồng tôi hay khen chum rượu ngâm của anh, nên đến mùa nho tôi mua cho anh 10kg về khoe. Khi nhìn thấy những chùm nho chín mọng nước, chồng tôi tấm tắc khen: “Mẹ (vợ chồng tôi gọi bố – mẹ, đi theo con) thế nào mà mua được nho ngon thế?”. Tôi hơi bất ngờ vì lần nào mua thứ gì chồng cũng “auto chê” nên tôi nhẹ nhàng đáp: “Anh mua để em pha rượu đó”.
Tôi và vợ vừa rửa từng quả nho vừa bàn cách ngâm rượu sao cho ngon. Chồng tôi hào hứng: “Bố hay đọc tài liệu trên mạng, người ta bày đủ thứ cách ngâm nho. Nho cần được rửa thật sạch, phơi khô, chỉ ngâm nho ngon, không chọn nho hỏng, dập nát, ngâm trong một tháng là đủ cho mẹ uống. Rồi chồng chị say sưa nói về cách ngâm rượu ngon của Pháp, chôn xuống đất và cách thưởng thức rượu mới ngon…
Tôi chăm chú nhìn chồng, anh như “thần rượu” chứ không phải chồng “nhầm” của tôi. Nhắc đến rượu, chồng tôi như một con người khác: vui vẻ, nhẹ nhàng, đầy cảm hứng. Trước phiên bản hoàn toàn khác của chồng, một kẻ nghiện rượu như tôi ngáp ngắn ngáp dài, thỉnh thoảng lại buông một câu hỏi như “đĩa bay lạc” và chồng tôi giải thích tường tận. Rồi chồng tôi hỏi: “Em thích rượu ngọt, nhạt hay cay?”.
Tôi thoải mái: “Sao cũng được, miễn là ngâm kỹ”. Chồng tôi cười: “Bố hỏi là biết ít nhiều đường”. Sau khi rửa nho, là lúc cắt nhẹ trái nho theo lời dặn của chồng để nho nhanh thấm đường và tiết ra mật. Nhìn chồng vui vẻ ngồi nâng niu, cắt từng quả nho, tôi nhận ra anh là người rất kỹ tính, tỉ mỉ và kiên nhẫn.
Tôi và vợ ngồi gần nhau lâu đến 30 phút rồi cãi vã nhau. Tuy nhiên, khi cùng nấu rượu, cả hai dành hết sự quan tâm và háo hức cho mẻ rượu thử nghiệm đầu tiên nên không thể chê trách lẫn nhau. Chúng tôi mất 3 giờ để hoàn thành công việc. Chồng mình lấy ni lông bịt 2 miệng hũ lại rồi đậy nắp lại. Một lọ anh ghi “cho mẹ” (vì nhiều đường) và ngày “sản xuất” trên nắp. Chồng tôi quay sang tôi nháy mắt: “1 tháng nữa mẹ sẽ có rượu để nhâm nhi. Rượu nho nhà làm, ngon bổ dưỡng… ngược xuôi, ngon bổ rẻ.” Tôi không khỏi bật cười vì bất ngờ trước trò đùa của ông chồng phiền phức.
Chai rượu đã trở thành điểm chung của vợ chồng tôi. Cứ 1, 2 ngày, chồng tôi lại đem 2 chai rượu ra ngắm nghía và nói với tôi: “Mẹ ơi, giờ đầy đường rồi”, “Nho bây giờ đầy mật rồi, màu đẹp quá mẹ ơi!”. … 1 tháng sau, khi rượu chuyển sang màu nâu đỏ, chồng tôi đưa ly rượu ra “nghiệm thu”. Tôi khen rượu ngon, ngọt dịu và hương vị rất dễ chịu. Chồng mời: “Không đàn bà nhậu à?”. Tôi gật đầu.
Hình ảnh minh họa – Jcomp |
Vì vậy, chồng tôi mang rượu ra trong một chiếc bình đẹp, và tôi chăm sóc mồi, đó là thịt bò và hạt điều. Chúng tôi cụng ly bàn rượu, nói chuyện trên trời dưới biển… Tôi chưa bao giờ nghĩ uống rượu và chuyện trò với chồng lại thoải mái và vui vẻ đến thế, nhất là khi những lời khó nghe của vợ chồng tan biến theo từng ngụm.
Thế rồi, cứ cuối tuần hoặc khi trời mưa, người đàn ông lại rủ “vợ đi nhậu”. Tôi không chịu được vị đắng và cay của rượu, nhưng rượu của chồng tôi rất ngon và hơn hết tôi thích được làm bạn nhậu của chồng: gần gũi, vui vẻ và thực sự thư giãn. Vợ chồng tôi nghiện rượu. Hoa quả mùa nào thì nam nữ ngâm rượu mùa đó. Nếu bạn cho chúng tôi nhiều táo, chúng tôi sẽ thử rượu táo. Khi vợ chồng tôi nghe nói trái sa nhân có vị chua chua, ngọt ngọt rất ngon, vợ chồng tôi về quê lấy về uống thử rượu “made in Bảo Bảo” (tên chồng tôi) một tuần.
Chẳng mấy chốc chồng tôi trở thành “chuyên gia” ngâm rượu (trong mắt tôi), với vài chục bình rượu táo mèo, cá xiêm, chuối hột… Mỗi lần ngâm rượu, vợ chồng anh cùng làm, cùng hàn huyên. , Chúng tôi nảy ra ý nghĩ: tại sao không kinh doanh “dưa chua Bảo Bảo”? Dù ý định khởi nghiệp vẫn còn trong trứng nước nhưng sau hơn 3 năm chìm đắm trong “nghiệp” rượu của chồng, gia đình tôi luôn tràn ngập tiếng cười vì hiểu nhau hơn.
Ngọc Khánh
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/tinh-nong-nho-hu-ruou-nho-a1490575.html” name=””]