Hơn 15 năm nay kể từ ngày lập nghiệp ở TPHCM, chúng tôi vẫn giữ truyền thống chừng 25 tháng Chạp là lên đường về quê ăn tết.
Mỗi năm, vào đầu tháng Chạp, gia đình tôi lại ngồi với nhau để thống nhất ngày về Bắc ăn tết. Đã hơn 15 năm nay kể từ ngày lập nghiệp ở TPHCM, chúng tôi vẫn giữ truyền thống này, để chừng 25 tháng Chạp là lên đường.
Anh trai tôi ở quê tết năm nay làm hẳn một ngôi nhà to rộng để lũ trẻ về tha hồ lăn lê. Đồ ăn, thức uống đã có chị gái cả sắp xếp. Lần nào cũng vậy, chị luôn canh chừng để gọi chúng tôi ngay khi máy bay hạ cánh.
Tác giả (rìa trái) năm nào cũng ăn tết tại ngôi nhà nơi chị sinh ra và lớn lên |
Đường về nhà tôi, từ sân bay Thọ Xuân (Thanh Hóa) băng qua những con đường làng, đã ngập tràn không khí tết. Người dân bày bán trái cây, rau củ trước nhà. Thi thoảng tôi gặp những cành đào núi còn dính đất đỏ được thương lái chở về xuôi. Xe chở lá dong, ống giang tấp nập. Dưới đồng, mạ non đã bén rễ, xanh tốt. Thoảng trong gió là mùi cỏ thơm. Xa xa thấp thoáng thấy những bóng người đang lui cui làm đồng cho kịp đón tết. Khung cảnh này, nếu không về quê đón tết làm sao tôi có thể thấy được!
Tụi nhóc ngồi trong xe thi nhau chỉ trỏ bình luận. Chúng chơi trò đếm vịt dưới đồng, bò con – bò mẹ rôm rả cho đến khi về tới nhà anh trai tôi. Vừa về, lũ trẻ thả ngay chân trần trên nền nhà lạnh rồi nhảy nhót. Chúng chạy ra vườn hái trái cây, nhìn qua hàng rào, í ới gọi anh chị hàng xóm. 2 cậu con trai tôi cùng 6 đứa cháu tụ họp, chạy rầm rầm trong nhà ngoài ngõ.
Mỗi lần về quê, tôi thích được đi giữa làn mưa bụi mùa xuân buổi sáng, thích cảm giác nháy mắt thấy hàng mi ươn ướt… Tôi yêu không khí se lạnh ngày đầu xuân, khi cuộn tròn trong chăn ấm ngủ đã mắt. Chỉ đến khi mùi nhang mẹ thắp trên bàn thờ bố tỏa khắp nhà, tôi mới thật sự tỉnh giấc… Tôi thích cái không khí rộn ràng của làng trên xóm dưới rục rịch chuẩn bị đón tết.
Ngày bé tôi chỉ mong sao thật nhanh đến tết để được đi chợ mua bóng bay, được mừng tuổi (lì xì), được theo bố về quê nội, được ăn nhiều món ngon mà những ngày thường mẹ không có thời gian nấu… Bây giờ, tết đến gia đình tôi vẫn mổ heo, vẫn gói giò theo công thức của bố, vẫn giã cối đá… Lũ trẻ con thích thú chạy lăng xăng, hỏi hết điều này đến điều khác…
Mẹ tôi có món độc chiêu chỉ nấu vào đúng đêm giao thừa, đó là chè kho. Nguyên liệu nấu chè kho của mẹ là đậu xanh, mật mía, gừng, quế, tàu ho (loại gia vị có mùi như hoa hồi).
Đậu xanh được mẹ ngâm nước, đãi sạch vỏ, cho vào nồi nấu trong nhiều giờ, vừa nấu vừa quậy. Khi đậu nhuyễn, mẹ rót mật mía, quế, tàu ho, gừng giã nhỏ vào, tiếp tục quậy cho đến khi chè sệt lại.
Đám trẻ con năng động, chơi tết không biết chán |
Mẹ múc chè ra bát, để nguội, giữ được cả tuần mà không sợ hỏng, dù không cần cất trong tủ lạnh. Mỗi khi ăn, mẹ cắt từng miếng hình tam giác, hình chữ nhật… hoặc thành đủ hình thù mà tôi và các anh chị, con cháu yêu thích.
Như bao mùa xuân, năm nay tôi lại háo hức ngóng trông cái tết đầm ấm quê nhà.
Đoàn Xuân
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/ve-bac-an-tet-a1481793.html” name=””]