Chị nói: “Em sinh ra anh nên anh biết anh cần một người vợ như thế nào. Người này không thể mang lại cho bạn hạnh phúc.” Tân cảm thấy những lời mẹ nói đều chỉ là cảm tính, không đủ sức thuyết phục.
Người tư vấn hôm đó là một phụ nữ khoảng 55 tuổi. Cô là phó giám đốc một doanh nghiệp khá lớn tại TP.HCM. Kim Loan kết hôn năm 26 tuổi, sống với nhau được 6 năm thì ly hôn vì chồng hết người này đến người khác lừa dối. Kể từ đó, cô sống một mình, nuôi đứa con trai 2 tuổi. Năm tháng trôi qua, cậu con trai Tấn 29 tuổi của chị đã du học Nhật Bản với tấm bằng thạc sĩ kinh tế và đang làm việc cho một doanh nghiệp nước ngoài.
Nỗi đau khổ của bà bắt đầu từ khi con trai đưa người yêu về giới thiệu với mẹ. Đó là một cô gái hơn con trai cô 2 tuổi, dáng người mảnh khảnh, ăn mặc đẹp, đặc biệt là ăn nói rất lưu loát. Nhưng theo cảm nhận của mình thì gái hơi bóng bẩy. Sau khi cô gái đi, chỉ còn lại hai mẹ con, bà liền nói với con trai rằng mẹ không đồng ý cho anh lấy cô gái này.
![]() |
Hình ảnh minh họa – Shutterstock |
Tân ngạc nhiên hỏi tại sao, cô nói: “Em sinh ra anh nên anh biết anh cần một người vợ như thế nào. Người này không thể mang lại hạnh phúc cho anh được”. Tân cảm thấy những lời mẹ nói đều chỉ là cảm tính, không đủ thuyết phục, Tân ra sức thanh minh rằng Nguyệt là người tốt, con ngoan, thông minh và rất hợp với mình . từ khi cùng du học với nhau. Con về nhà cô ấy và được gia đình vui vẻ chấp nhận. Chỉ chờ mẹ đồng ý là chúng con cưới nhau”, anh năn nỉ mẹ.
Nhưng cô ấy vẫn không chấp nhận. Mẹ tôi cãi nhau rất lâu. Cuối cùng, cô tuyên bố: “Nếu anh cố tình cưới nó thì đi nơi khác mà sống với nhau, dù anh không còn mẹ và em cũng không có con”. Tân biết tính mẹ khó lay chuyển nên hoãn cưới và từ hôm đó không nói đến chuyện này nữa.
Anh lên Hà Nội làm việc và thuê nhà sống cùng người tình dù chưa kết hôn. Ba tháng sau, Nguyệt có thai, gia đình Nguyệt giục cưới. Nhà gái yêu cầu bố hoặc mẹ chú rể phải có mặt trong lễ ăn hỏi và lễ cưới. Tân phải bay vào TP.HCM năn nỉ mẹ cho dự đám cưới nhưng bà Loan kiên quyết lắc đầu. Sau 2 ngày nói thế nào cũng không lay chuyển được mẹ, Tấn đành tìm đến bố đẻ nhờ ông làm đại diện nhà trai đi hỏi vợ cho con trai.
Bố của Tân sau khi rời khỏi nhà hầu như không liên lạc với vợ cũ và các con, bởi sau khi chia tay, vợ anh cắt đứt mọi liên lạc với anh và không cần anh cấp dưỡng cho con. Vài năm sau, ông lấy vợ khác và cũng bận bịu với gia đình mới, không nghe tin tức gì về con trai. Nay Tấn đến với anh bất ngờ khiến anh cảm động và vui vẻ nhận lời ngay.
Lúc này, nước mắt người mẹ giàn giụa, cho đến khi bà nghẹn ngào: “Nó đâm một nhát dao vào tim tôi”. Sau đó, cô phải nhập viện. Biết tin, Tấn vội vàng thu xếp công việc, vào chăm sóc mẹ nhưng bà nói: “Đi ngay cho khuất mắt. Nếu tao mà gặp mày thì tao đánh chết mày”. Tân đành gạt nước mắt ra khỏi phòng thuê người chăm sóc mẹ. Nửa tháng sau, bà Loan xuất viện và về nhà tĩnh dưỡng. Sau gần một năm, sức khỏe của cô đã hồi phục nhưng lập trường của cô vẫn không thay đổi.
Bà không muốn gặp con trai, thậm chí không thèm nghe điện thoại. Tân gửi ảnh cháu ngoại, bà chỉ liếc qua. Bây giờ cô ấy chán đời đến mức không muốn sống nữa. Cô chia sẻ cảm xúc của mình với một nhà tâm lý học và hỏi liệu có lối thoát nào cho cuộc đời cô không.
Câu chuyện của Loan làm tôi nhớ đến nhiều trường hợp mẹ đơn thân mâu thuẫn với con trai trong chuyện cưới xin, căng thẳng đến mức đòi hỏi con cái. Có lẽ họ quên rằng khi bạn là người trưởng thành, bạn có quyền lựa chọn bạn đời. Không ai có quyền quyết định thay họ trong hôn nhân hay ly hôn.
Tôi nói với bà Loan rằng tôi hiểu nỗi lòng của người mẹ đơn thân nuôi con một mình mấy chục năm, nay con lớn rồi lại làm trái ý mẹ. Nhưng con trai phải có trách nhiệm trong việc lựa chọn bạn đời cũng như hạnh phúc trong cuộc đời mình. Tôi không nên đưa ra lựa chọn cho con và can thiệp càng ít càng tốt vào cuộc sống riêng tư của con bạn. Hãy để tôi tự giải quyết những vấn đề của cuộc đời anh ấy, hạnh phúc và đau khổ. Một người mẹ dù có yêu con đến đâu cũng không thể dìu dắt con đi suốt cuộc đời.
Tôi khuyên cô ấy nên từ bỏ ý định tự tử vì đó là đòn nặng nề nhất với những người thân yêu. Nhiều người ân hận đến mức mắc chứng trầm cảm nặng, chạy chữa nhiều năm không khỏi. Vì vậy, người tự tử thường chỉ nghĩ đến sự giải thoát cho mình mà không nghĩ đến nỗi đau của người khác.
Chỉ cần mở lòng đón nhận, bà Loan sẽ có con trai, con dâu và cháu nội. Tuổi già của bà sẽ được vui vầy bên con cháu, hạnh phúc biết bao.
Con trai bà lấy chồng vì anh, không phải vì bà mà đặt sự hòa thuận với bà lên hàng đầu. Sự hòa hợp của hai vợ chồng với nhau là ưu tiên số một. Nếu hai bạn hợp với cô ấy, nhưng không hợp với nhau, bạn có hạnh phúc không? Nếu họ quyết định ly hôn, bạn có thể khiến họ ở bên nhau không?
![]() |
Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa – PressFoto |
Theo tôi, Tấn không phải là đứa con bất hiếu, nhưng anh ấy ở vào hoàn cảnh không thể làm khác được. Chồng cũ của cô cũng không thể từ chối quyền làm cha; bởi vì anh ấy đã bỏ rơi tôi bao nhiêu năm, bây giờ tôi yêu cầu một công việc quan trọng như vậy, làm sao anh ấy có thể từ chối. Tuy nhiên, nếu họ tinh tế hơn, khéo léo hơn thì có lẽ cô ấy đã đỡ đau hơn. Ví dụ, anh ta có thể gọi điện nói chuyện với cô ấy trước khi đi hỏi cô ấy một đứa con.
Sau khi nghe phân tích, bà Loan có vẻ nhẹ nhõm đôi chút. Tôi đã chọn câu hỏi: “Khi nhìn vào bức ảnh của đứa cháu, bạn thấy nó như thế nào?”. Mắt bà đỏ hoe: “Con ngoan và giống hệt bố”. Vừa lúc đó, anh Tấn gọi điện về thăm mẹ. Tôi thấy mẹ ngập ngừng vài giây rồi mới trả lời: “Mẹ đang ở Hà Nội”. Giọng con trai mừng rỡ reo lên: “Mẹ ở đâu để con về thăm”. Chưa đầy 30 phút sau, Tân lái xe đến, vội vã đi vào.
Sau giây phút bỡ ngỡ, hai mẹ con ngập ngừng nói với nhau. Tôi lặng lẽ ra khỏi phòng, lòng ngập tràn niềm vui. Chính tôi cũng không ngờ câu chuyện đau lòng ấy lại có cái kết bất ngờ như vậy. Lúc về đã thấy mẹ con chị Loan ngồi bên nhau, miệng cười hạnh phúc.
Chuyên gia tâm lý Trịnh Trung Hòa
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/yeu-me-nhung-con-lay-vo-cho-con-a1495258.html” name=””]