Nhìn bức ảnh mà lòng tôi trào dâng biết bao cảm xúc. Cảm giác của người bước qua ngưỡng cửa tử thần, hạnh phúc khi được thưởng thức bữa ăn ngon nhất trên đời…
Có những người rất sợ đối mặt với quá khứ, nhất là giai đoạn cơ cực nhất, nguy hiểm hay thử thách nhất của cuộc đời. Tôi cũng rùng mình khi nhớ lại 19 ngày thở oxy vì điều trị Covid-19. Là những ngày giá lạnh đầy ám ảnh, đôi khi nhớ lại mà nước mắt cứ như chực rơi.
Nhưng trong dòng cảm xúc hỗn độn đó, tôi bắt gặp niềm hạnh phúc khi nhận được sự quan tâm, chăm sóc của những người xa lạ. Đó là lực lượng chuyên gia, bác sĩ, nhân viên, tình nguyện viên Bệnh viện Phạm Ngọc Thạch (TP HCM) – nơi chăm sóc, điều trị cho những bệnh nhân nặng vì Covid-19.
Thời điểm này 2 năm trước, tôi là một trong những người may mắn được điều trị tại một trong những bệnh viện chuyên khoa y tế hàng đầu. Tôi nhớ rất nhiều hình ảnh những người mặc áo sơ mi trắng, khẩu trang kín mít và chúng tôi chỉ có thể nhìn và cảm nhận nhau qua ánh mắt.
Trong 19 ngày dài điều trị ấy, có quá nhiều cảm xúc và kỷ niệm để nhắc nhớ. Nhưng tôi muốn đề cập đến chiếc bàn này và những bữa ăn ngon mà tôi nghĩ đó là những bữa tiệc linh đình của thế giới.
Vào thời điểm đó, mong muốn có những bữa ăn đầy đủ trên mâm hoặc có sẵn bàn ghế là một điều xa xỉ. Trong bệnh viện, tôi tự làm cho mình một chiếc bàn tạm bằng bìa cứng từ hộp sữa hoặc hộp mì. Chỉ là một tờ giấy cứng nhỏ mà tôi rất giữ gìn cẩn thận, khi ăn thì trải ra, ăn xong thì giặt sạch và cất cẩn thận. Miếng bìa cứng nhanh chóng được đặt lên đệm giường, thế là tạo thành một chiếc bàn ăn gọn gàng, được bày biện ngăn nắp.
Bữa cơm đơn sơ với chiếc bàn dã chiến nhưng là bữa cơm ngon nhất thế gian |
Mỗi ngày, bàn ăn được bày ra vào 6h, 11h30 và trước 18h. Bữa cơm bệnh viện thời dịch Covid-19 rất đơn giản nhưng món nào cũng ngon, dù bình thường hay trước đây, tôi là đứa rất kén ăn và có thói quen ăn uống cầu kì, phải no. Thấy tôi ăn uống ngon miệng, các bệnh nhân trong phòng, các bác sĩ, y tá chăm sóc bệnh nhân cũng thấy vui và yên tâm hơn.
Sau này, khi khỏe lại, tôi cố gắng nhớ lại và giải mã điều gì đã khiến tôi cảm thấy dễ chịu. Và tôi phát hiện ra rằng, tôi đã đón nhận bữa ăn đó với tất cả lòng biết ơn.
Tôi biết ơn sự tận tụy, hết mình của đội ngũ y bác sĩ và bộ phận hậu cần, bếp ăn của bệnh viện đã vượt qua muôn vàn khó khăn, thiếu thốn, nguy hiểm do dịch bệnh để nấu nên những bữa ăn ngon. Tôi biết ơn công sinh thành, tạo dựng của cha mẹ tôi, công ơn cầu nguyện, mong tôi chóng khỏi bệnh, thoát khỏi cửa tử của những người thân – quen biết. Tôi cảm ơn tôi đã không từ bỏ, từ bỏ hơi thở của chính mình. Chính lòng biết ơn đó đã giúp tôi vượt qua mọi hiểm nguy, bàn dã chiến trở thành bàn đáng nhớ và bữa ăn đơn sơ đã trở thành bữa ăn ngon nhất trên đời.
Tác giả: Trương Quốc Phong (Bà Rịa – Vũng Tàu)
Mời các bạn viết và gửi ảnh quý tham dự cuộc thi “Những bức ảnh trong cuộc sống” do Báo Phụ Nữ TP.HCM tổ chức. Bài dự thi xin gửi về: – Tòa soạn Báo Phụ Nữ TP.HCM, 311 Điện Biên Phủ, Q.3, TP.HCM. Bên ngoài phong bì ghi rõ: “Ảnh dự thi cuộc đời”. Cơ cấu giải thưởng: – 1 Giải Nhất: 1 máy ảnh Canon Eos R100 trị giá 22.000.000 + 10.000.000 VNĐ tiền mặt. – 1 Giải nhì: 1 máy ảnh Canon PowerShot V10 trị giá 16.000.000 + 5.000.000 VNĐ tiền mặt. – 2 Giải ba: Mỗi giải 3.000.000 đồng tiền mặt. – 3 Giải khuyến khích: Mỗi giải 2.000.000 đồng tiền mặt. – 6 giải phụ dành cho tác phẩm được bình chọn nhiều nhất ( dựa trên lượt like và share trên fanpage Báo Phụ Nữ TP.HCM và website Báo Phụ Nữ TP.HCM hàng tháng). Mỗi giải 1 máy in Canon G1010, trị giá 3.500.000đ. Thể lệ cuộc thi vui lòng xem tại đây |
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/bai-du-thi-nhung-buc-anh-trong-doi-chiec-ban-da-chien-va-nhung-bua-an-ngon-nhat-tran-gian-a1496999.html” name=””]