Tôi chụp nhiều ảnh hơn trước với ông, ông bà, bố mẹ, các em và những người thân khác, để sau này không phải tiếc nuối “nếu như”…
Bức ảnh hạnh phúc này được chụp cách đây chục năm, trong ngày chia tay em gái tôi và các con của dì đi học xa. Hiện tại, hai người trong ảnh đã không còn ở đó nữa.
Vào tháng 3 năm 2015, đây là bức ảnh duy nhất tôi còn giữ có cả bà nội và các con của chú tôi trong cùng một khung. |
Chiều xuân năm ấy, trước khi mọi người đưa em ra sân bay, tôi nhanh chóng đặt chiếc máy ảnh nhỏ mượn của một người bạn lên yên xe máy và đặt ở chế độ chụp tự động. Chất lượng ảnh tuy không tốt nhưng giờ đây đã là bức ảnh quý giá của chị em chúng ta, ghi lại những nụ cười trẻ trung bên cạnh nụ cười móm mém của ông bà trong ngày gia đình hạnh phúc.
Kể từ cuộc chia tay đó, gia đình tôi đã trải qua nhiều cuộc chia tay đầy vui vẻ của từng đứa cháu. Có người đi học xa, có người đi làm xa, có người đi nghĩa vụ quân sự, có người đi lấy chồng…
Bao năm qua, chị em chúng tôi như đàn chim nhỏ được thả ra khỏi lồng, háo hức, vui tươi bước tới những chân trời mới, hiếm khi nhìn lại những lo lắng, khao khát, kỳ vọng của cha mẹ, ông bà. Ai cũng nghĩ rằng gia đình luôn ở đó, với những bữa cơm chờ đợi, với vòng tay của ông bà, cha mẹ che chở và nhiều dịp để anh chị em quây quần.
Bao năm qua, chúng ta chụp rất nhiều ảnh, với bạn bè, với vợ chồng, với con cái mà quên lưu giữ những khoảnh khắc cùng người lớn trong nhà.
Tôi không biết cô ấy bị bệnh bao lâu rồi. Rồi ngày cô ấy đi, tôi bàng hoàng nhận ra mình không thể nhớ rõ mặt cô ấy. Mọi thứ đều mờ nhạt.
Rồi đến ngày em trai của chú tôi đột ngột qua đời trong một vụ tai nạn, nỗi đau chồng chất nỗi đau, đêm nào tôi cũng ngồi nhìn ảnh chú rất lâu. Hình ảnh cô gái trẻ khỏe trong bộ quân phục, hạnh phúc bên người yêu.
Bức ảnh duy nhất tôi và chị chụp cùng nhau lần đầu tiên ở Hà Nội (tháng 12/2017) |
Bức ảnh cuối cùng tôi chụp với bạn đã lâu rồi. Vài tuần trước khi cô ấy đi, tôi và chị gặp nhau mà không hề nghĩ đến việc chụp ảnh chung. Chúng ta cứ bị cuốn theo cảm xúc của chính mình mà không bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó mình sẽ phải rời xa những người thân yêu của mình. Điều hối tiếc lớn nhất của tôi lúc này là không dành nhiều thời gian cho gia đình, không chụp thêm những bức ảnh kỷ niệm cùng người thân.
Chụp ảnh không chỉ để đăng lên mạng xã hội, bạn không cần phải lo lắng góc nào đẹp, góc nào xấu. Những bức ảnh là một phần cuộc sống được đóng khung, để khi nhìn vào, những kỷ niệm hiện lên một cách sống động, có tiếng cười của những người thân yêu, có niềm vui và sự phấn khích, có lo lắng và bất an, có niềm vui và hạnh phúc. vui mừng…
Tôi nhận ra rằng đối với tôi, những bức ảnh giờ đây là phương tiện để tôi có thể quay lại thực sự sống lại khoảnh khắc đó nhiều lần nữa. Tôi chụp nhiều ảnh hơn trước với ông, ông bà, bố mẹ, các em và những người thân khác, để sau này không còn phải tiếc nuối “giá như…”.
Tác giả cuộc thi: Cù Thị Tín (Nam Định)
Mời các bạn viết và gửi những bức ảnh quý giá của mình tham dự cuộc thi Ảnh Đời Sống do Báo Phụ Nữ Thành phố Hồ Chí Minh tổ chức. Các bài dự thi xin vui lòng gửi về: – Tòa soạn Báo Phụ nữ Thành phố Hồ Chí Minh, 311 Điện Biên Phủ, Quận 3, Thành phố Hồ Chí Minh. Bên ngoài phong bì ghi rõ: “Ảnh trong cuộc thi dự thi”. – Hoặc email: nhungbucanhtrongdoi@baophunu.org.vn. Tiêu đề ghi rõ: “Những bức ảnh trong cuộc thi dự thi”. Cơ cấu giải thưởng: – 1 Giải Nhất: 1 máy ảnh Canon Eos R100 trị giá 22.000.000 + 10.000.000 VNĐ tiền mặt. – 1 Giải Nhì: 1 máy ảnh Canon PowerShot V10 trị giá 16.000.000 + 5.000.000 VNĐ tiền mặt. – 2 Giải Ba: Mỗi giải trị giá 3.000.000 đồng tiền mặt. – 3 giải Khuyến khích: Mỗi giải trị giá 2.000.000 đồng tiền mặt. – 6 giải phụ cho tác phẩm được bình chọn nhiều nhất ( dựa trên lượt like và share trên trang Báo Phụ nữ TP.HCM và trên website Báo Phụ nữ TP.HCM mỗi tháng). Mỗi giải là 1 máy in Canon G1010 trị giá 3.500.000đ. Vui lòng xem thể lệ cuộc thi tại đây |
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/bai-du-thi-nhung-buc-anh-trong-doi-buc-anh-xua-nay-khuyet-mat -2-person-a1500645.html” name=””]