Hầu hết mọi người đều thích nghe câu chuyện của người khác mà quên đi bản thân mình. Từ truyện trên mạng đến ngoài đời, thông tin lộn xộn dễ gây hiểu lầm.
Có lẽ, 15 năm trước, không ai nghĩ đến cái thời con người lại lệ thuộc vào “sóng” đến thế. Ăn, ngủ, thở cùng sóng. Không chỉ ở thành phố, ở vùng sâu vùng xa nào cũng phải có sóng. Vào quán quen, wifi lần đầu, lần sau vào quán nó tự động “nó” vào. Quán lạ, ngồi hỏi pass wifi. Thậm chí, bạn bè, người thân đến nhà chơi chỉ chào hỏi, hỏi mật khẩu wifi…
Chẳng ai quan tâm sóng là gì, hình thù ra sao… chỉ biết nó thú vị hơn và nhất định phải có. Về quê, thỉnh thoảng tôi thấy các quán thi nhau treo biển “wifi” to tướng dựng trước cửa.
Không chỉ nhà hàng, quán cà phê, ngay cả xe nước mía cũng phải có wifi. Khách “phượt” chặng đường dài, hai bên chỉ có ruộng, chạy liên tục mấy tiếng đồng hồ mới đến lúc dừng, người và phương tiện cần nghỉ ngơi. Ngả lưng trên võng, gọi một cốc cà phê hay cốc nước chanh, rồi bật điện thoại.
Hình ảnh minh họa – Jcomp |
Giờ đây, điện thoại là phương tiện liên lạc với thế giới, không có sóng coi như bị cô lập. Như thể những sự kiện đôi khi không liên quan gì đến tôi, chúng chỉ đợi vài giờ khi tôi quay lại đường, bị ngắt kết nối và điều đó xảy ra.
Tin tức bây giờ phải là nóng để nói về. Hết một phiên hạ nhiệt tin tức, đến phiên khác lại thành công rực rỡ. Ngơ ngác nhắn tin cho nhau, ừm, chuyện có từ bao giờ; Đầu dây bên kia sẽ có thể hỏi ngược, đi đâu mà không cần truy cập mạng để hiểu sự việc.
Chà, đó là tình huống gì vậy? Clip đánh nhau, scandal, thậm chí là chuyện hai người chửi nhau rồi block nhau trên Facebook… Tất cả đều là “thời sự”. Tin tức bây giờ là nóng. Vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng xảy ra lúc 12h đêm, chỉ ít phút sau người ta đã làm rõ chi tiết, nguyên nhân vụ tai nạn. Có người lan truyền câu nói lấp lửng khiến nhiều người phải ngồi chờ.
Trong lúc chờ đợi, tất nhiên nhiều bình luận đoán già, đoán non. Nói chung, mạng hiện đang ù cả ngày lẫn đêm, không bao giờ dừng lại.
Nhiều người cho rằng, không vào Facebook một ngày, họ cảm thấy như mình đã trở thành “ông già”. Một bình luận khiến nhiều người like đồng tình: “Bỏ Facebook dễ quá. Ở ngoài cây cối, chim muông, sông biển đẹp mê hồn, tha hồ mà tận hưởng, tìm cảm xúc. Nhưng quan trọng là chụp xong, bạn có để đăng lên Facebook” (có mặt cười).
Sự quyến rũ của thế giới ảo là có thật. Không chỉ là tin tức mà còn là nơi chia sẻ thông tin. Không có nơi nào tốt hơn để biết và giao tiếp rộng rãi hơn. Sống là thở cùng sóng. Ngủ thì cầm điện thoại đến nhắm mắt rồi buông ra; Vừa ngủ dậy, cầm điện thoại trên tay. Mở máy tính, vào Facebook trước, hết giờ làm việc lại vào Facebook… đợi cơm trưa.
Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa – Rawpixel.com |
Có người cho rằng chơi để học và hiểu, cũng có người lợi dụng và không thiếu những trường hợp bị lừa. Tuy nhiên, rõ ràng nhất là tính phổ biến. Chẳng biết đầu cua lé ra sao, mới đọc tin, xem clip thấy có “liều” liền chia sẻ ngay. Số lượng chia sẻ tăng lên không ngừng, thông tin nhiễu loạn, tính toán đúng sai không thể kiểm soát.
Từ internet đến thế giới thực. Thông tin sai lệch như vậy có thể dễ dàng dẫn đến những hiểu lầm “phòng ngừa”. Dân làng thấy người bị nghi là bắt cóc trẻ em liền báo nhau vây bắt, đánh đập người vô tội. Được tha bổng cũng nhẹ nhàng.
Có thể nói, hầu hết mọi người đều thích nghe chuyện của người khác mà quên đi bản thân mình. Chỉ cần hai người ngồi với nhau, sẽ nảy sinh chuyện người thứ ba. Thế là có bà vợ phàn nàn với chồng: “Tin nóng trên mạng thì rành rọt mà học hành của con thì hoang mang”.
Kim Duy
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/tho-voi-song-a1497472.html” name=””]