Cô bạn tên Thu của tôi khi sắp về hưu, kinh tế gia đình đã tương đối ổn định, mới dám thổ lộ chuyện hồi trẻ từng trầm cảm.
Thu kể, lúc ấy, cô vừa sinh con đầu lòng. Chứng trầm cảm sau sinh đã khiến Thu căng thẳng, mệt mỏi thì lại hay tin chồng cặp kè với một đồng nghiệp cùng công ty. Dù cơ thể vẫn chưa hồi phục sau ca sinh mổ, ngày ngày, Thu chở đứa con còn đỏ hỏn đến cổng công ty của chồng rồi cứ đứng đó ngóng hàng giờ trong vô thức, đến lúc mệt lử thì chở con về, vừa chạy xe vừa khóc. Không ít lần hai mẹ con xém bị tai nạn giao thông.
Thu lấy chồng ở TP.HCM, cha mẹ ở quê. Thu sợ cha mẹ già sẽ khổ đau nếu biết con gái không hạnh phúc. Với bạn bè, Thu sợ bị đàm tiếu, chê cười khi họ nghĩ Thu vụng về nên bị chồng chê.
Thu âm thầm gặm nhấm nỗi đau, chịu đựng một mình cho đến khi anh chồng “hồi gia” vì cô bồ trẻ cặp người khác và chuyển sang công ty mới. Cũng may, sau cơn bĩ cực, hai mẹ con Thu vẫn bình an. Thu bảo, giá lúc đó có điều kiện, Thu thuê người phụ chăm con để có thời gian nghỉ ngơi, tĩnh tâm.
Hoặc có người động viên, chia sẻ, hẳn Thu đã không trầm cảm như vậy.
Hãy nuôi lấy một đam mê nào đó để không rơi vào trầm cảm (Ảnh mang tính minh họa) |
Khi được hỏi sao ít thấy đi chơi, ít ra ngoài gặp gỡ bạn bè sau giờ làm việc, Quỳnh – hàng xóm của tôi – thật thà trả lời rằng cô chẳng có người thân nào ngoài chồng và hai con. Ba mẹ lớn tuổi, anh chị em thì ở xa, chồng Quỳnh bận rộn suốt với các công trình nên cô hầu như độc thoại, khi vui cũng như lúc buồn.
Công việc của Quỳnh thường không thuận lợi, cô hay bị sếp mắng oan. Thêm vào đó, do chồng liên tục vắng nhà, Quỳnh nghi ngờ anh lập “phòng nhì” ở đâu đó. Quỳnh không muốn hỏi chuyện bày tỏ tâm trạng bất an với chồng. Cô chỉ than chán đời, thậm chí hay nhắc đến việc “chết cho xong, cho hết nợ đời”.
Tôi nghĩ giá như người vợ có thói quen nói chuyện với chồng hay với những người thân khác, thay vì ngồi nhà than thở, ngoài giờ làm việc, cô học thêm những thứ cô thích như cắm hoa, làm bánh… hẳn cô đã không thấy bế tắc khi cảm thấy cuộc sống không như ý mình. Người ta có nhiều phương cách phòng, chống trầm cảm như ăn uống điều độ, ngủ sâu, tập yoga, tập thiền, tâm lý/vật lý trị liệu…
Tôi lấy chồng gần 20 năm, cũng nỗ lực kiếm tiền, cùng ông xã lo cho gia đình, nhưng tôi luôn ý thức tự cân bằng cuộc sống bằng cách thêm sở thích, thú vui như âm nhạc, viết lách, du lịch, trồng cây… Tôi quan hệ tốt với bạn bè, trong đó có vài người thân để tôi có thể chia sẻ những khó khăn khi cần.
Trồng cây là một giải pháp cho năng lượng tích cực (Ảnh mang tính minh họa – JCOMP) |
Đàn bà vốn nhạy cảm, lại thêm những yếu tố tâm, sinh lý, ảnh hưởng bởi tuổi tác, giới tính, khiến họ có nguy cơ đối mặt với kẻ gây hại thầm lặng mang tên trầm cảm.
Tôi hay nhắc các cô gái trẻ, phụ nữ không chỉ lo kiếm tiền, trau dồi sự nghiệp, phụng sự chồng con hay mải mê làm đẹp mà cũng nên “thủ” cho mình một nơi có thể chia sẻ, nương tựa về tinh thần. Đó có thể là vợ, chồng, anh chị em, cha mẹ hay bạn thân…
Cuộc sống luôn đầy những thử thách. Đừng để đến khi quá mệt mỏi mới nhận ra mình không thể chia sẻ với ai. Thật sự, những cuộc trò chuyện “đã đời” với những người mình tin cậy cũng giúp xả stress.
Đào An Nhiên
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/thu-mot-noi-nuong-tua-tinh-than-a1461673.html” name=””]