Thuận nói tiếng Việt không rành nên mời khách bằng thứ tiếng Việt lơ lớ xen lẫn tiếng Anh. Nhiều người tò mò hỏi “Bạn không phải người Việt Nam à?”.
Cậu bé Thái Thuận nhiệt tình giúp cụ bà bán vé số – Ảnh: Thủy Mirror |
Đại gia đình tôi vừa đón cháu từ Mỹ về Việt Nam nghỉ hè. Vợ chồng tôi có 2 con: Đào Danh 11 tuổi và Thái Thuận 9 tuổi. Vừa xuống sân bay đã thấy các em tự xách hành lý đi chào hỏi người lớn rất lễ phép và tự tin.
Anh Tân – bố của hai bé – cho biết các con được đi nhiều nơi nên mạnh dạn, hiếu động. Trước mỗi chuyến đi, các em tự sắp xếp quần áo, vật dụng cá nhân, biết cách tra Google để biết mình sẽ đi đâu, có điểm tham quan nào, món ăn gì ngon…
Gia đình Tấn ở nhờ nhà chị tôi, ở chợ huyện. Nhà cô bán mỹ phẩm và đồ uống buổi sáng. Sáng hôm ấy, một bà lão bán vé số ghé vào mua cốc chè đường. Cô than thở buổi sáng vắng khách. Chàng trai Thái Thuận nghe tin liền nói sẽ giúp đỡ cô. Bà cụ muốn trêu Thuấn nên đưa ngay một xấp vé số. Thật bất ngờ, Thuận cầm lấy và nhanh chóng đi mời mọi người mua.
Thuận sinh ra ở Mỹ, nói tiếng Việt không rành nên mời khách bằng tiếng Việt xen lẫn tiếng Anh. Nhiều người quan tâm, hỏi “bạn ở đâu?”, “bạn không phải người Việt Nam sao?”…
Chẳng mấy chốc, lô vé số đã bán gần hết, bà lão vui mừng khôn xiết. Cách Thuận nhiệt tình giúp đỡ mọi người làm tôi ngạc nhiên, trong khi các con tôi vì nhiều lý do không thể làm được.
Cậu bé Đạo Danh cẩn thận quan sát quầy bar, rồi xin phép vào quầy sử dụng một lúc. Cả nhà tròn mắt khi thấy Danh mua mấy trái chanh và một bịch đường cát. Cậu bé pha vài bình nước chanh, rồi đặt chúng lên bàn cùng với những chiếc ly. Danh nhờ em họ viết vài chữ ngoài bìa để quảng cáo: “Nước chanh 10.000 đồng”.
Cả nhà bật cười trước cái cách “làm ăn” như trẻ con của cậu bé, nhưng Danh lại rất nghiêm túc. Có người đi qua, Danh chào hỏi rất nhiệt tình. Hơn một giờ sau, Danh hạ giá xuống còn 5.000 đồng. Cuối chợ, Danh mang bình nước đi chào khắp nơi. Kết quả sau khi trừ chi phí, Danh lãi 20.000 đồng.
Cách kiếm tiền của Danh khiến anh em họ hàng ngạc nhiên và thán phục. Tôi tôn trọng cách một đứa trẻ dám làm đến cùng và rất có trách nhiệm, luôn cố gắng đạt kết quả tốt nhất, không bỏ cuộc giữa chừng.
Cậu bé Đào Danh bán hũ chanh đá giảm giá 5.000 đồng – Ảnh: Thủy Mirror |
Bạn tôi kể, hè này con chị tập tành bán trà sữa và bánh tráng trộn. Các em tự bán hàng trên Zalo, dán quảng cáo ở sảnh chung cư. Cô cũng xin bố mẹ đi chợ theo nhóm.
Bạn tôi đã định rồi, sẽ uống trà và ăn bánh tráng trộn trừ cơm và bù đắp thiệt thòi cho con nếu chẳng may. Không ngờ, cô chịu khó mang trà và bánh đi chào hàng xóm. Sau 2 tuần, mặc dù luôn cháy hàng nhưng tôi quyết định dừng lại. Các bạn tưởng tôi đã nếm trải đủ khổ cực đến chán chường, nhưng không, tôi nói các cô bạn bè mua vì thương tôi. Bắt mọi người ăn mãi một món ăn cũng nhàm chán và cũng… kỳ lạ. Tôi sẽ nghỉ vài ngày rồi sẽ tìm cách khác hợp lý hơn…
Bạn tôi nghĩ, thay vì dành tiền cho con học các kỹ năng, thì việc cho con trải nghiệm bằng cách mua bán, một lĩnh vực mới đối với con cũng là một điều hay. Trẻ sẽ học cách sống có trách nhiệm, cách xử lý tình huống, học tính kiên nhẫn và chăm chỉ.
Có thể có người phản đối cách trẻ kiếm tiền, hay cho rằng đó là cách lạm dụng sức lao động của trẻ, nhưng cũng có nhiều người tạo điều kiện cho trẻ thử sức với đam mê (trong tầm kiểm soát của cha mẹ). . Học cách kiếm tiền sẽ dạy cho trẻ giá trị của đồng tiền, giá trị của sức lao động. Qua đó, trẻ sẽ rèn luyện kỹ năng và bản lĩnh, thất bại cũng không sao, bởi mỗi thất bại đều là một bài học quý giá.
Thủy Gương
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/nhung-dua-tre-thu-suc-kiem-tien-a1494624.html” name=””]