Mù mắt, tai điếc mang căn bệnh ung thư nội mạc tử cung nhưng cụ bà Nguyễn Thị Thuận (87 tuổi, ở Hà Nội) vẫn cùng con gái vượt gần 20 cây số đến tiệm cắt tóc để tham gia chương trình Tặng mái tóc yêu thương cho bệnh nhi giống tôi.
Đây là mái tóc chưa cắt của cô (ảnh gia đình cung cấp) |
Tóc của cụ sau khi cắt vẫn còn đủ để buộc một chiếc khăn (ảnh do gia đình cung cấp) |
Với một người “dành cả tuổi thanh xuân để nuôi tóc”, tóc luôn dài đến gối phải quấn khăn, vậy mà đột nhiên đồng ý cắt đến 50 cm quả là một câu chuyện thú vị.
Chị Nguyễn Thị Lợi (con gái duy nhất của anh Thuận) chia sẻ về lý do thuyết phục mẹ cho đi cắt tóc, chị cười: “Lúc đầu, khi tôi nói cắt tóc làm từ thiện, mẹ tôi từ chối. Cô ấy không hiểu “từ thiện” là gì. Bà nghĩ đến việc đưa con đến tiệm hớt tóc để bán. Chị cũng nhẩm tính nếu bán ngần ấy tóc được khoảng 600.000 đến 1 triệu đồng. Nhưng sau khi biết mục đích dùng tóc để quyên góp cho trẻ em, người nghèo… bị ung thư, hóa trị, xạ trị đến rụng hết tóc, mẹ tôi đồng ý ngay nhưng lại nói “Bà xấu lắm, đừng đóng phim mà đừng”. t chụp ảnh.”.
Bà. Nguyễn Thị Thuận không ngại từ bỏ mái tóc được nuôi dưỡng kỳ diệu của mình để góp phần mang lại niềm vui, sự tự tin cho bệnh nhân ung thư. |
Cô dùng kẹp ba lá, buộc tóc và gội đầu bằng châu chấu như phụ nữ thế kỷ trước (ảnh gia đình cung cấp) |
Tuổi tác không làm mất đi những đường nét trên gương mặt cụ bà sinh năm 1936. Làn da cô vẫn trắng nõn, sống mũi cao gọn, khuôn miệng hình trái tim. Đặc biệt chiếc khăn vấn và cách nhai trầu luôn gây ấn tượng khó quên với những người khách lạ khi gặp ông.
“Sợ mất hình tượng” là cách hài hước của lũ trẻ khi nhận xét về bà của mình. Bà. Nói về mẹ, Lợi cho biết: “Mẹ tôi cổ hủ, thật thà như tính, hết lòng với mọi người, hay sợ mất lòng mọi người”.
Mỗi lần đưa mẹ về quê, chị. Thế là Lợi có cả tá việc phải làm: tính toán xem gia đình có bao nhiêu người ốm đau, ông bà già nào nên đến thắp hương, cháu nào mới chào đời, v.v. dừng lại để nói xin chào với họ.
Ở tuổi của bà, bà vẫn gọn gàng, sạch sẽ (ảnh gia đình cung cấp) |
Điều đó rất khó khăn đối với tôi. Lợi thuyết phục mẹ về ở với mình. Thậm chí, bà còn nhờ bác sĩ can thiệp rằng “tuổi già nhiều bệnh tật, tim đập không đều, phải sống với con cháu”, bà Thuận nghe theo. Trước đó ông luôn từ chối, phần vì sợ làm phiền con cháu, phần vì đã quen nếp sống nhà quê.
Công việc Thuận yêu thích và “mặc định” là phơi, gấp quần áo. Sợ con giành việc làm, ông đặt một chiếc ghế trước cửa máy giặt. Máy giặt mất bao lâu để kiểm tra nó? Đến khi máy ngừng kêu ríu rít, bà mới biết giặt xong nhưng không biết mở cửa lồng, phải nhờ con cháu rồi “lao ra” như sợ… chia sẻ mất. . Chỉ khi trời mưa, anh mới không… cúp máy giặt.
Bà vẫn giữ thói quen chải đầu, gội đầu bằng châu chấu nên tóc dù có bạc đi chăng nữa cũng khá “chất”. Anh từng nói, nếu có nhiều thời gian hơn, anh sẽ chăm chút cho mái tóc của mình và nhặt nó lên để cho đi.
Niềm hạnh phúc của Lợi không gì khác là được sum vầy bên chồng con cùng mẹ trong bữa cơm gia đình (ảnh gia đình cung cấp) |
Cách đây 3 năm, chị Thuận phát hiện mắc bệnh ung thư nội mạc tử cung. Do ông đã già yếu nên các bác sĩ Tây y không còn can thiệp được nữa. Chị Lợi cho mẹ điều trị theo Đông y. Ngày biết tin mẹ mắc bệnh K, Lợi choáng váng. Căn bệnh ung thư đã cướp đi người cha của cô 23 năm trước. Cô sợ phải tiếp tục nhìn những người thân của mình phải vật lộn trong đau đớn như vậy.
Nhưng sau đó cô đã trấn an và động viên mẹ: “Mẹ ơi, mẹ uống thuốc vất vả rồi. Không uống vì mình thì vì con, mẹ ơi!” Tôi không nghe rõ con gái nói gì, nhưng dường như ông Thuấn hiểu lòng con nên dần dần cũng chiều theo.
Đôi khi cơn đau lại ập đến, anh trở nên cau có, gắt gỏng. Ông trút nỗi đau bất lực lên đầu con gái. Khi hết đau, ông lão gọi con chó lại, Bi đến và nói: “Con đã nói với mẹ là mẹ không như thế. Cô ấy yêu mẹ của bạn rất nhiều!”.
Tình thương con, thương cháu in sâu vào nếp nghĩ, nếp ăn. Đến bữa ăn, các cháu thường cáu gắt vì bà cho cháu này, cháu kia ăn. Có lần bà đưa cho Lợi 5 chỉ vàng và nói: “Mẹ có nhiều lắm, mẹ cho thêm 1 ăn 6 để sau này chia cho 3 cháu, mỗi cháu 2 chỉ làm kỷ niệm”. Được quà làm mẹ vui nhưng trước số tiền dành dụm bấy lâu nay của bà cố, Lợi chạnh lòng.
Lâm Hoàng
Ảnh: Nhân vật cung cấp
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/mai-toc-goi-bo-ket-cua-cu-thuan-a1492033.html” name=””]