Trăng theo tôi từ làng ra thành phố. Bộn bề mưu sinh làm tôi quên đếm năm tháng của mình để biết ngày nào trăng mới, đêm nào trăng già. Để rồi có những ngày nhớ ánh trăng quê hương.
Người dân thành phố hiếm khi nhớ đến mặt trăng. Có lẽ vì sự hối hả và nhộn nhịp của những tòa nhà chọc trời đã che khuất ánh trăng. Hoặc có thể là do người ta quá bận, quá tấp nập, đường phố quá đông đúc, ngõ này cắt ngõ kia. Đường phố chật chội, tầm nhìn bị che khuất, đôi khi nhìn lên không thể thấy rõ bầu trời, chỉ có thể nhìn thấy sự kết hợp giữa nóng và lạnh của các tòa nhà.
Có lần anh hỏi em, em có biết mấy hôm nữa trăng tròn sẽ đến không? Cô gái cười, trăng tròn ở thành phố khác với ngày thường. Vì ánh sáng luôn sáng. Trăng tròn ở thành phố không giống ở quê. Nếu không có sự thanh bình và dày đặc của màn đêm, làm sao ánh trăng có đủ sức để chiếu sáng? Bởi vì trong cuộc sống luôn phải có mặt đối lập để tỏa sáng và tôn vinh giá trị của những giá trị tưởng chừng như vô hình. Trăng sẽ sáng hơn khi màn đêm buông xuống. Hoa sẽ đẹp hơn khi nở giữa đám cỏ dại um tùm. Hoa Quỳnh sẽ rực rỡ và thơm ngát về đêm khi hàng ngàn bông hoa đủ màu sắc đang ngủ say chờ ánh mặt trời.
Trong ký ức tuổi thơ, đêm rằm Trung thu luôn đẹp và đầy kỷ niệm (Minh họa) |
Tôi nhớ mùa trăng trong ký ức những ngày xa xôi. Tôi nhớ những trò chơi trốn tìm hồn nhiên, chơi bắt cờ hay khi rằm tháng tám về, gọi nhau đi dạo một vòng cuối xóm, trong cùng một bản làng. Nhớ niềm vui chỉ xuất hiện khi trăng tròn để rồi lại tiếc nuối mỗi khi trăng khuyết hay mỗi lịch bỏ đi để chuyển sang một ngày mới.
Trăng ở quê đẹp lắm. Vẻ đẹp của sự bao la, rộng mở giữa thiên nhiên bao la. Đôi khi tôi thấy trăng treo trên lá, hoa, cây hay chiếu xuống từng cánh đồng lúa.
Tôi không thể quên những ngày rằm gánh lúa trong đêm trăng sáng với hình ảnh những chàng trai cô gái tuổi trẻ trêu đùa nhau, rung rinh những hạt lúa vàng.
Trăng theo tôi từ làng ra thành phố. Bộn bề mưu sinh làm tôi quên đếm năm tháng của mình để biết ngày nào trăng mới, đêm nào trăng già. Để rồi có những ngày nhớ ánh trăng quê hương.
Trăng không còn đẹp hay tròn? Có đôi lúc tôi chợt tự hỏi mình như vậy và bật cười khi nhận ra vầng trăng đang ở một nơi khác. Chỉ có trái tim em xa nhà dịu dàng, nơi đông người cố tìm ánh trăng trân quý cho tâm hồn.
Hình minh họa |
Tôi nhớ những chiếc đèn lồng quá
Tết Trung thu ở thành phố không quá khó để tìm được một chiếc đèn lồng cho con cháu trong nhà. Dễ đến nỗi khi bước ra ngõ hay dạo vài góc phố là bạn có thể tìm được chỗ bán. Bánh trung thu vào mùa trăng cũng vậy. Mọi người đều có thể tìm thấy một bộ đôi Tết Trung Thu: đèn lồng – nướng bánh rất dễ dàng, đôi khi còn cảm thấy dư thừa.
Nhưng lạ quá, sao tôi không thấy những chiếc đèn lồng màu đỏ, xanh, nhựa, pin, phát ra tiếng nhạc ầm ĩ, vui tươi ấy đẹp biết nhường nào? Tôi nhớ những chiếc đèn lồng ngày xưa làm bằng tre, trúc, dán bằng giấy màu hoặc kính xanh hoặc đỏ. Đây là ngôi sao, con tàu, chú thỏ. Đây là con bướm hay chiếc đèn lồng cầu kỳ hơn khiến cả nhóm trẻ em phải cúi đầu xem đoàn quân xoay quanh trục mỗi khi được thắp sáng, lạ lùng.
Tết Trung thu thành thị hôm nay – Minh họa: Lê Diễm |
Tôi nhớ ngày xưa, anh chị em, bố mẹ và tôi cùng nhau làm những chiếc đèn ông sao khổng lồ, trang trí bằng những tua giấy màu lủng lẳng ở 5 góc. Đèn lồng ông sao có vòng tròn lấp lánh bao quanh bên ngoài. Đèn lồng của con tàu được treo những lá cờ hình tam giác màu xanh, đỏ và nhiều màu.
Những năm kinh tế khó khăn, cha mẹ không chủ trương làm những chiếc đèn lồng thật lớn cho cả nhà đón trăng, chúng tôi cùng nhau quây quần lon sữa bò. Chúng tôi làm những chiếc xe lồng đèn của anh Thơ từ lon sữa đã qua sử dụng, kết hợp với nan xe và tay cầm bằng tre để xe có thể di chuyển trên đường. Tưởng chừng đơn giản nhưng vẻ đẹp của những chiếc xe đèn lồng làm từ lon sữa bò còn phụ thuộc vào tay nghề của người làm.
Chiếc nan sẽ dùng để xuyên qua hai đầu lon sữa bò làm trục, một đầu nan được gắn vào tre để ổn định khi di chuyển, đầu còn lại uốn cong lên để xuyên qua tâm của lon thứ hai đặt phía trên. Lon sữa bò đặt lên trên sẽ có phần đáy được cắt bỏ, bên hông sẽ đục một lỗ để thắp nến vào bên trong. Khi đẩy xe, phần trên của lon sẽ cọ sát vào hộp phía dưới và xoay tròn, tạo nên những ánh sáng kỳ lạ, huyền ảo.
Có những anh chị khéo léo sẽ làm những chiếc đèn lồng từ lon sữa bò với nhiều lớp lon xếp đều phía trên khiến tôi và nhiều người phải trầm trồ.
Chiếc đèn lồng từ lon sữa lấp lánh trong ký ức của nhiều người (Minh họa) |
Đối với những cô bé con nhà nghèo hay khi cha mẹ bận rộn với công việc đồng áng không kịp làm những chiếc đèn tre bọc giấy bóng kính, những chiếc đèn lồng xách tay làm từ lon bia cũng khiến tuổi thơ của chúng ta trở nên lung linh.
Đây là những chiếc đèn lồng có tay cầm bằng kẽm và có dây buộc ở trên. Bên dưới thành lon bia, người ta sẽ dùng dao hoặc kéo rạch dọc để lon bia xệ xuống. Nó đơn giản nhưng đẹp.
Món bánh không thể thiếu trong mùa trung thu (Minh họa) |
Kỷ niệm Trung thu của chúng tôi không chỉ có thế. Chúng tôi cũng có những đêm rằm quây quần bên gia đình, chờ đợi lễ trung thu được phân phát kẹo hoặc các món ngọt như xôi, chè. Thời đó, ăn một góc bánh trung thu chia năm làm bảy cũng đủ thấy vui rồi, vì không phải mùa, thời điểm nào cũng dễ dàng tìm mua được những loại bánh chỉ bán theo mùa.
Lại một mùa trăng tròn nữa. Tôi đi đi lại lại trong thành phố, chợt nhớ đến hình ảnh Trung thu những năm qua, ở quê hương.
Truong Quoc Phong
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/thuong-sao-anh-trang-que-nha-a1501486.html” name=””]