Tại chiếc cầu và ao ấy, những buổi chiều hè nhàn nhã sẽ là nơi vui vẻ của người dân xóm Trai.
Nhớ đến bến nước, hình ảnh chiếc cầu ao ở làng Trai (Bắc Ninh) hiện lên trong tâm trí tôi ngay trên con đường về làng tuổi thơ. Cầu và ao luôn đông đúc hình bóng các bà, các mẹ, các cô. Người ta rửa tay chân, cuốc liềm, người ta làm sạch cỏ, rau… đùi, tay áo, xà cạp được lột bỏ, vẩy xuống nước rồi chà xát cho sạch bùn; Liềm, cuốc, cày, bừa cũng được vứt bỏ rồi cọ xát cho sáng bóng.
Những bó rơm rối trở thành những cọng rối hiệu quả. Những chùm cỏ cũng được thả ra và nổi trên mặt nước. Cỏ thường được xếp vào các giỏ tre – loại chắc chắn, phía dưới là hộp hình chữ nhật, xếp gọn gàng, bên trên là khung tre được uốn cong và khum lại một cách khéo léo cho vừa vặn. Mỗi tích chập được mở ra gọn gàng để lần lượt đặt vào khối quang.
Ảnh chỉ mang tính chất minh họa – Beo.AI |
Từng nắm cỏ bơi trong làn nước mát rồi lại bò xuống nước theo người về nhà. Những buổi sáng sương mù hay những buổi chiều muộn, những gánh rau của những người phụ nữ đi chợ trút những bó rau căng mọng, xanh mướt xuống ao. Những người phụ nữ nhặt lá vàng, lá mục; Điều chỉnh nút rơm cho gọn gàng và giặt nhẹ nhàng trước khi mang đi chợ.
Những chùm rau đậu bên bờ ruộng vẫn còn lấm lem bùn đất rời khỏi ao, trở nên mịn màng tươi tốt. Những giỏ rau nhộn nhịp theo nhịp bước chân của các cô để theo kịp phiên chợ chiều, chợ sáng. Có khi nhổ mạ muộn, đúng lúc trời nắng gắt, người ta khiêng cây con về cầu, ao để giũ sạch đất mặc dù đi qua nhiều mương, máng ngay lúc gieo hạt.
Gánh nặng đã đi một chặng đường dài nhưng khi đến được cầu ao và ngâm chân trong làn nước mát lạnh, mọi mệt mỏi, nặng nề dường như tan biến. Bóng tre óng ánh, làn nước trong xanh dịu dàng như an ủi, chia sẻ mệt mỏi. Một đôi chim hót bài ca êm đềm.
Vào những ngày thu hoạch, vào mùa trồng trọt, thu hoạch, ao hồ tấp nập người đi làm đồng về; Mỗi nhóm đợi nhóm kia giặt xong rồi tranh thủ kể cho nhau nghe vài câu chuyện về mùa màng hay con cái. Vụ lúa này có vụ thu hoạch tốt hay kém tùy vào sâu bệnh hay mưa quá nhiều, thời tiết thu hoạch tốt hay không ổn định. Nếu chúng ta tiếp tục gieo trồng và thu hoạch với tốc độ này thì cánh đồng sẽ sớm đầy rẫy, nhìn lại sẽ xanh tươi.
Người ta cũng phàn nàn chuyện nhà cửa, vườn tược hay kể cho nhau nghe những tin vui để động viên, vui mừng. Có những lúc trăng tròn soi bóng trên mặt ao, vẫn thấy hình bóng một người đang lặng lẽ vẩy nước. Có lẽ ai đó đã cố gắng hoàn thành công việc của mình khi hoàng hôn đã qua.
Tại chiếc cầu và ao ấy, những buổi chiều hè nhàn nhã sẽ là nơi vui vẻ của người dân xóm Trai. Khi mặt trời đã dịu đi và gió bắt đầu len lỏi xung quanh, người già và trẻ em lại tụ tập. Các chàng trai rủ nhau tắm và bơi. Ao tròn nối với cổng đình – nơi hàng năm, vào đầu xuân, các trận đấu vật vẫn diễn ra trên bãi đất đắp cao.
Ảnh chỉ mang tính chất minh họa – Beo.AI |
Có những đứa trẻ nhút nhát chỉ dám bám vào những bậc gạch và khua chân vùng vẫy. Bấy nhiêu đó cũng đủ thỏa mãn ước muốn được đắm mình trong không gian trong xanh.
Hồi đó làng có nhiều ao, ao nào cũng đầy, ao nào cũng cạn dọc theo bến nước. Thế nhưng, nhìn đi nhìn lại, tôi không còn thấy mặt nước trong vắt và những hàng tre soi bóng. Đất đổ lên, nhà mọc lên. Tiếng nhạc ầm ĩ, tiếng máy móc chói tai đã xóa đi những tiếng trò chuyện nhộn nhịp, tiếng rau củ và những nụ cười vui tươi chạy khắp miền tuổi thơ. Những viên gạch màu nâu đỏ chìm trong nước đã đi đâu?
Nhat Mat Huong
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/nhung-bac-cau-ao-a1503234.html” name=””]